Diệp Thanh Minh khẽ nhíu mày, cúi xuống nhìn Ngự Đan Liên.
Ngự Đan Liên lập tức nói: "Thất sư huynh! Bên ngoài là một tên biến thái của Hải Thần Tông! Hôm qua muội ra phố thì bị hắn bám theo suốt, không còn cách nào khác mới nói với hắn mình tên là Diệp Đoàn Đoàn."
Ánh mắt Diệp Thanh Minh lạnh lẽo, hắn đặt Ngự Đan Liên xuống rồi xoay người đi thẳng ra cửa chính.
Truyện được chuyển ngữ bởi Góc tiểu thuyết của mèo đen. Vui lòng không reup dưới mọi hình thức
Ngự Đan Liên lập tức xách váy, nhanh chân chạy theo hóng chuyện.
Lúc này.
Trước cổng Diệp phủ.
Vũ Thu mặc một bộ trường bào màu hồng phấn đứng ngay trước cửa, bên chân chất đầy hộp lớn hộp nhỏ.
Sau khi bị Ngự Đan Liên dạy dỗ một trận tối hôm qua, hắn đã ngẫm nghĩ hồi lâu.
Hắn cảm thấy ấn tượng mình để lại cho nàng hình như không được tốt lắm.
Để cứu vớt hình tượng của bản thân, sáng sớm nay hắn đã đi hết mấy cửa hàng đặc sản lớn trong thành.
Hắn mua bánh ngọt, bánh bạch ngọc*, bánh thỏ tuyết, kẹo hồ lô và đủ các loại mỹ thực nhân gian khác.
Sau đó hắn mang thẳng tới Diệp phủ để xin lỗi.
Ai ngờ hắn gõ cửa hồi lâu mà chẳng ai ra mở.
Hắn định trèo tường, lại phát hiện xung quanh phủ đệ đều có kết giới, căn bản không thể vào được.
Hết cách, hắn chỉ có thể đứng đó gào lên.
"Diệp Đoàn Đoàn!"
Vừa dứt lời, cánh cửa lập tức mở ra, một nam tử cao ráo bước ra.
Người đó mặc áo bào đen viền bạc, làn da trắng mà lạnh lẽo, ánh mắt đen kịt không chút cảm xúc nhìn thẳng vào Vũ Thu.
Vũ Thu hơi sững người.
Người này chắc là sư huynh của Tiểu Đoàn Đoàn, trách sao nàng mới luyện khí tầng một đã xuống Nhân Gian Giới, thì ra có người dẫn đi.
Nghe nói Thanh Liên Phong của Cửu Huyền Kiếm Môn, ngay cả phong chủ cũng chỉ có ngũ linh căn, tu vi mới Trúc Cơ kỳ, đệ tử thì khỏi phải nói, toàn phế vật.
Người này tuy nhìn có vẻ khó đối phó, nhưng tu vi chưa chắc đã cao hơn hắn!
Huống chi đây là Nhân Gian Giới, tu vi bị áp chế, nhiều nhất chỉ còn luyện khí tầng chín.
Cho dù đối phương có dùng đan dược tạm thời nâng cao tu vi, hắn cũng chẳng sợ!
Vũ Thu nhìn Diệp Thanh Minh, khẽ nở nụ cười, thái độ trịch thượng: "Ngươi là sư huynh của Tiểu Đoàn Đoàn sao?"
"Hôm qua vô tình làm nàng không vui, hôm nay ta tới tặng đồ cho Tiểu Đoàn Đoàn, nhờ ngươi khuyên nhủ nàng giúp ta."
Cảm thấy tu vi của mình cao hơn, giọng điệu của Vũ Thu toát ra vẻ ngạo mạn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/su-muoi-dung-cuon-su-mon-chung-ta-da-vo-dich/chuong-87-dap-cho-ke-bien-thai-mot-tran-toi-boi.html.]
"Người của Hải Thần Tông phải không?"
Giọng Diệp Thanh Minh trầm thấp từ tính, bình thản không chút gợn sóng.
"Đúng vậy! Ta là đệ tử Vũ Môn của Hải Thần Tông."
Vũ Thu nhìn thấy Diệp Thanh Minh xắn tay áo lên, liền bước lại gần.
Hắn chỉ tay vào đống đồ dưới đất: "Mang hết vào đi."
Ngay giây sau, một cú đ.ấ.m không mang chút linh lực nào bất ngờ giáng thẳng vào mặt hắn.
Vũ Thu ngây người.
Còn chưa kịp phản ứng—
Hàng loạt cú đ.ấ.m đã rơi xuống mặt hắn như mưa trút, trực tiếp biến khuôn mặt hắn thành đầu heo.
Khi Vũ Thu muốn phản đòn thì lại phát hiện tu vi của mình hoàn toàn bị áp chế!
!!!
Đánh xong, Diệp Thanh Minh lại bồi thêm một cú đá vào bụng hắn, rồi thả tay áo xuống, cúi mắt lạnh lùng nhìn hắn.
"Người của Hải Thần Tông kia."
"Ngươi muốn tự mình cút, hay muốn ta tiễn ngươi một đoạn?"
Một thanh kiếm xuất hiện trong tay Diệp Thanh Minh, mũi kiếm chỉ thẳng vào cổ Vũ Thu.
Vũ Thu không chút nghi ngờ, nếu còn dám nán lại, nam nhân trước mặt này nhất định sẽ cho hắn một kiếm.
Dù không g.i.ế.c c.h.ế.t hắn cũng sẽ khiến hắn bị trọng thương.
Haiz~ nếu là Tiểu Đoàn Đoàn làm vậy với hắn, hắn tuyệt đối sẽ không rời đi!
Nhưng mà… sư huynh của nàng hung dữ quá!
Thôi được, đại trượng phu co được dãn được!
Chạy thôi!
"Đoàn Đoàn~ ta sẽ quay lại tìm muội sau!"
___
*Bánh Bạch Ngọc Sương Phương (còn gọi là bánh sữa dừa) là món bánh tráng miệng nổi tiếng trong phim Hậu Cung Như Ý Truyện