Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

SƯ MUỘI ĐỪNG CUỐN, SƯ MÔN CHÚNG TA ĐÃ VÔ ĐỊCH - CHƯƠNG 89: GHEN VỚI CHIM NHỎ

Cập nhật lúc: 2025-06-11 14:23:27
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cho dù Diệp Thanh Minh không dặn, Ngự Đan Liên cũng tuyệt đối sẽ không để lộ chuyện này.

Cho dù có bán đứng tam sư huynh và đại sư huynh, nàng cũng tuyệt đối không bán đứng thất sư huynh!

Đây chính là Quỷ tu!

Tu luyện bằng quỷ khí!

Trong giới tu tiên, đây được xem là tà đạo!

Nếu chuyện nàng và thất sư huynh là Quỷ tu bị lộ,

Không chỉ liên lụy Thanh Liên Phong gặp rắc rối, mà sẽ còn bị các tiên môn trong giới tu tiên liên thủ diệt trừ.

Ngự Đan Liên nghĩ đến tên Ma tu đang trú ngụ trong thức hải của nàng, bị phân thây, ngay cả nguyên thần cũng bị đánh tan thành vô số mảnh nhỏ rồi phong ấn.

Nàng lập tức kiên định nói: “Thất sư huynh yên tâm, muội nhất định sẽ không nói ra đâu!”

Tiểu sư muội ngoan ngoãn lại nghe lời.

Diệp Thanh Minh rất hài lòng.

“Nơi đây có một bí cảnh thất lạc đã xuất thế. Khi đến đây, ta đã phong ấn sơ qua, không để lộ một tia khí tức. Nay muội đã đạt đến cảnh giới Quỷ Binh, ngày mai hãy theo ta vào đó điều tra.”

Nghe hắn nói, trong lòng Ngự Đan Liên mừng rỡ.

Bí cảnh ư?

Là bí cảnh mà nàng đang tìm kiếm sao?

Đúng là có được mà chẳng tốn chút công sức nào!

Nàng nhất định phải mau chóng vào bí cảnh đó, tìm ra mảnh nguyên thần của tên ma tu kia rồi đuổi hắn đi cho khuất mắt!

Tên đó ỷ vào ơn cứu mạng mà sống trong thức hải của người ta, lại còn suốt ngày đuổi “chủ nhà” đi ra ngoài, thật sự rất vô lễ!

Một ân nhân không biết giới hạn như vậy, ai gặp cũng phải ngán ngẩm.

Đêm đó, Diệp Thanh Minh đưa Ngự Đan Liên trở về Diệp phủ.

Khi họ về đến nơi, trời cũng vừa hửng sáng.

“Đi nghỉ đi.” Diệp Thanh Minh dặn dò xong, liền đi vào chính phòng.

Còn Ngự Đan Liên, nàng đứng trong căn nhà phàm thế, chân giẫm lên mặt đất cứng rắn, ngẩng đầu nhìn ánh bình minh chiếu rọi nơi chân trời, trong lòng dâng lên chút bùi ngùi.

Kiếp trước của nàng, phần lớn cuộc đời đều trải qua trong bệnh viện.

Trong ký ức, một năm cũng không ra khỏi bệnh viện nổi ba lần.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/su-muoi-dung-cuon-su-mon-chung-ta-da-vo-dich/chuong-89-ghen-voi-chim-nho.html.]

Mỗi sáng nàng đều bị cơn ho kéo dậy, mở mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, thường xuyên có thể thấy cảnh mặt trời mọc như thế.

Dưới ánh bình minh, thỉnh thoảng có những cánh chim bay lướt qua, khi đó nàng luôn ao ước mình có thể biến thành con chim ấy.

Cho dù tuổi thọ không dài, nhưng ít nhất cũng tự do tự tại.

Giờ đây, nàng đứng khỏe mạnh trên mặt đất của nhân gian giới, vẫn ngước nhìn ánh bình minh ấy.

Truyện được chuyển ngữ bởi Góc tiểu thuyết của mèo đen. Vui lòng không reup dưới mọi hình thức

Bất chợt, một con chim nhỏ tròn xoe từ trên đầu nàng bay vụt qua, kéo theo cả một đàn chim, đậu xuống mái nhà phía sau nàng.

Ngự Đan Liên không kìm được mà nở một nụ cười nhẹ.

Hiện tại nàng đã tốt hơn trước kia rất nhiều.

Có sư phụ, có sư huynh, lại khỏe mạnh.

Nàng không còn ghen tỵ với những chú chim nhỏ ấy nữa.

Chim nhỏ nay đây mai đó, thậm chí còn không có một mái nhà để về.

Nhưng nàng thì có.

Ngự Đan Liên nhìn những chú chim nhỏ ấy bằng ánh mắt thương hại, sau đó thoải mái vui vẻ mà quay lại căn phòng nhỏ mà mình đã chọn.

Căn phòng không quá xa hoa, nhưng lại cổ kính và yên tĩnh, giữa phòng có đặt một chiếc giường lớn chạm khắc hoa văn.

Ngự Đan Liên xuyên tới đây đã được mấy tháng rồi, hầu như đều ngồi thiền trên bồ đoàn.

Vì điện của đại sư huynh vốn chẳng có giường…

Còn những điện khác thì đừng nói đến giường, ngay cả một chiếc ghế cũng chẳng có.

Giờ đây, nhìn thấy chiếc giường, nàng cảm thấy mình gần như quên mất mùi vị của giấc ngủ là như thế nào rồi.

Nàng lao ngay lên giường, chui vào trong chăn.

Ban đầu, nàng nghĩ rằng mình tu vi cũng cao rồi, có thể luôn duy trì sự tỉnh táo, sẽ không buồn ngủ.

Nhưng không ngờ, mới vừa đặt lưng xuống chưa được bao lâu, nàng đã chìm vào giấc mộng.

Trong mộng, nàng đứng trên bậc thang Vấn Tâm, xung quanh là biển mây bồng bềnh.

Bên cạnh nàng còn có một cô nương khác có gương mặt y hệt nàng.

Toàn thân cô nương ấy đầy máu, bụng còn bị ai đó rạch ra một đường lớn, mất một mảng thịt to, lộ cả xương sườn.

Cô nương ấy khóc thảm thiết, ánh mắt đầy bất lực và đau đớn, nàng nói: “Hãy giúp ta báo thù, cầu xin cô, hãy giúp ta báo thù…”

 

Loading...