Bạch Trì và Tạ Thanh Dư ngồi chồm hỗm trong một góc, không dám đứng dậy.
Tạ Thanh Dư tức giận hạ giọng nói: "Lại là Ngự Đan Liên, sao nàng ta lại tới Chợ Quỷ này chứ!"
"Bên cạnh còn có một con quỷ theo hầu nữa!"
"Con quỷ đó còn vì làm nàng ta vui mà bắt cả đám quỷ trong Chợ Quỷ ngồi xổm!"
Ánh mắt Bạch Trì sâu thẳm, hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm Ngự Đan Liên: "Nha đầu này có quan hệ mờ ám với đám quỷ, rất có thể là một tà tu ẩn núp trong tiên môn!"
Tạ Thanh Dư lập tức phụ họa: "Nhất định là nàng ta đã tu luyện tà đạo! Nếu không thì sao có thể đang hấp hối mà vẫn bò lên được cổng chính của Cửu Huyền Kiếm Môn!"
"Thậm chí sau khi lên núi, tính cách nàng ta hoàn toàn thay đổi, trở nên gian trá, độc ác!"
Ánh mắt Bạch Trì càng thêm lạnh lẽo, hắn nói: "Vừa mới dò la được tin tức về vị trí của bí cảnh đã đụng phải nàng ta ở đây, đúng là số trời đã định nàng ta phải chết!"
Tạ Thanh Dư thấp giọng hỏi: "Sư tôn, chúng ta nên làm gì đây? Ở đây đều là quỷ có tu vi, pháp lực của chúng ta đều bị áp chế chỉ còn luyện khí tầng chín thôi, nếu bây giờ ra tay e rằng khó mà toàn thân rút lui."
Bạch Trì đáp: "Bám theo!"
Cả hai lập tức biến ảo dung mạo rồi trà trộn vào giữa đám quỷ, giấu mặt mơ hồ, trà trộn giữa đám đông.
Sau khi thả xong đèn hoa đăng, cả người Ngự Đan Liên như bừng sáng.
Nàng nghiêm túc nhìn Phi Ngọc nói: "Tạ ơn tỷ."
Phi Ngọc che miệng cười khẽ: "Tiểu chủ nhân đã nói tạ ơn mấy lần rồi đó, muội nên cảm ơn Thành Chủ đại nhân mới đúng, ta chỉ làm theo lệnh của Thành Chủ đại nhân mà thôi."
Ngự Đan Liên cũng khẽ cười theo.
"Tiểu chủ nhân, bên kia có đố đèn kìa, chúng ta qua đó xem nhé!"
"Được."
Ngự Đan Liên theo Phi Ngọc đi xem náo nhiệt.
Lễ hội hoa đăng đêm giao thừa này được đám quỷ tổ chức thật náo nhiệt.
Hễ trông thấy Phi Ngọc, đám quỷ liền dừng lại, cung kính hành lễ: "Chấp Sự đại nhân!"
Ngoại trừ việc tất cả đều nhón gót, còn lại chẳng khác người phàm chút nào.
Ấn tượng của Ngự Đan Liên về quỷ cũng dần dần thay đổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/su-muoi-dung-cuon-su-mon-chung-ta-da-vo-dich/chuong-93-bi-theo-doi.html.]
Truyện được chuyển ngữ bởi Góc tiểu thuyết của mèo đen. Vui lòng không reup dưới mọi hình thức
"Phi Ngọc tỷ tỷ, ở phía Tây có một tòa thành quỷ, sao đám quỷ ở đó chẳng ai biết nói chuyện, mặt mũi lại dữ tợn vậy?"
Phi Ngọc trầm ngâm một lát rồi đáp:
"Tiểu chủ nhân, thành quỷ muội nói chính là Vô Ưu Thành. Ở đó đa số quỷ đều là vừa mới c.h.ế.t không lâu, còn chưa bắt đầu tu luyện."
"Còn đám quỷ trong Chợ Quỷ này đều có chấp niệm sâu nặng, chưa quên được chuyện khi còn sống, được Thành Chủ đại nhân điểm hóa, tu luyện thành quỷ đinh rồi."
"Vậy… đám quỷ hồn kia có thể tu luyện không?"
"Có thiên phú thì sẽ trở thành quỷ đinh, không có thiên phú thì sớm muộn cũng tiêu tán giữa trời đất, hoặc biến thành hung quỷ."
"Thành Chủ đại nhân đã đặt ra quy định, quỷ trong thành không được phép cắn xé lẫn nhau, nhưng hung quỷ thì khác, chúng nó ăn tử hồn để cường hóa bản thân, đã hoàn toàn đánh mất lý trí, chỉ biết g.i.ế.c chóc."
"Nhưng hung quỷ ăn tử hồn, tu luyện rất nhanh."
"Một khi phát hiện hung quỷ, Thành Chủ đại nhân mà sẽ lập tức ra tay, để quỷ sứ tiêu diệt, luyện hóa."
"Thì ra là thế."
Ngự Đan Liên chợt hiểu ra, cảnh tượng hai con quỷ cắn xé nhau lúc đầu nàng thấy trong tử thành kia hẳn chính là thất sư huynh đang xử lý hung quỷ.
Phi Ngọc tiếp tục dẫn nàng dạo khắp Chợ Quỷ, Ngự Đan Liên ngắm nhìn cảnh tượng náo nhiệt chẳng kém gì nhân gian.
Bất tri bất giác, hai canh giờ đã trôi qua.
Lúc này, Diệp Thanh Minh đã trở lại.
Vừa xuất hiện, hắn đã nhấc bổng Ngự Đan Liên đặt lên cánh tay mình, hỏi: "Chơi vui không?"
Ngự Đan Liên lập tức gật đầu: "Vui lắm!"
Đây là lần đầu tiên nàng đến một nơi náo nhiệt như thế này!
Hắn lấy từ trong tay áo ra một chiếc bình sứ, đưa cho nàng: "Cái này cất kỹ vào, sau này về lại tu tiên giới hãy uống."
Vừa rồi hắn đi tìm thứ này sao?
Ngự Đan Liên nhận lấy cái bình rồi hỏi: "Đây là gì vậy?"