"Sau khi trở thành quỷ tu, do có quỷ khí nhập thể nên tốc độ phát triển cơ thể sẽ rất chậm, mỗi năm uống một viên đan dược này sẽ giúp muội cao lên một cách bình thường."
"Ồ!"
Mấy câu cảm ơn sư huynh nàng thật sự nói nhiều quá nên chẳng buồn nói thêm nữa rồi.
"Chơi đủ chưa? Nếu chưa thì chúng ta còn có thể đi xem hội đèn lồng ở nhân gian tiếp."
Ngự Đan Liên lắc đầu: "Chơi đủ rồi, phong cảnh náo nhiệt cũng đã xem qua, chúng ra còn có chuyện quan trọng phải làm mà. Sư huynh, chúng ta làm chính sự trước đi!"
Dạo chơi chỉ là thứ yếu, nàng sau này có thể tha hồ du sơn ngoạn thủy, nhưng hiện tại bí cảnh vẫn quan trọng hơn!
Tìm ra được tàn hồn của ma tu trong đầu nàng mới là ưu tiên số một!
Diệp Thanh Minh dẫn theo Ngự Đan Liên rời khỏi Chợ Quỷ.
Vừa ra khỏi đó, hắn lập tức dừng chân, nhận ra có hai kẻ toàn thân tràn ngập quỷ khí đang bám theo sau.
Khóe môi hắn khẽ nhếch lên, hiện ra một nụ cười lạnh lẽo.
Hắn bước tiếp, đi về phía tây, hướng đến quỷ thành.
Phía sau hắn, Bạch Trì và Tạ Thanh Dư vẫn bám sát không rời.
Bạch Trì nhìn bóng lưng của Diệp Thanh Minh, nhíu mày.
Vốn dĩ ra khỏi Chợ Quỷ là hắn đã định ra tay rồi.
Nhưng người nam nhân đang bế Ngự Đan Liên này vừa rồi lại nói chuyện với nữ quỷ trong Chợ Quỷ.
Có lẽ có chút quan hệ, hoặc có thể nói hắn chính là tà tu.
Nếu lúc này động thủ, lại kinh động đến đám quỷ trong Chợ Quỷ thì không hay chút nào.
Diệp Thanh Minh đã phát hiện ra hai người họ bám theo, nhưng cũng chẳng thèm để ý, chỉ thấp giọng dặn Ngự Đan Liên cẩn thận cảm nhận xung quanh.
Ngự Đan Liên nghe lời, bắt đầu cảm nhận quỷ khí quanh mình.
Cảm nhận được một lúc, nàng cũng nhận ra điều khác thường.
"Đại sư huynh, hình như có hai con quỷ cứ bám theo chúng ta mãi!"
Ngự Đan Liên vừa dứt lời, hai kẻ đó liền hiện thân ngay trước mặt họ.
Hai người kia xé phù vàng phong ấn quỷ khí trên người, lập tức lộ ra tiên khí.
Trong bóng tối, Ngự Đan Liên nhìn kỹ.
Ồ, chẳng phải là Tạ Thanh Dư và Bạch Trì đây sao?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/su-muoi-dung-cuon-su-mon-chung-ta-da-vo-dich/chuong-94-bach-tri-de-tu-thanh-lien-phong-khong-uy-hiep-duoc-ta.html.]
Bạch Trì vừa chạm đất đã lập tức quát: "Ngự Đan Liên, giao Hỏa Linh của Dư nhi ra đây!"
Tạ Thanh Dư phụ họa: "Sư tôn, con còn muốn móc linh căn của nó ra, cho nó nếm thử mùi vị bị móc linh căn đau đớn thế nào!"
Hai người bọn họ cùng rút kiếm, chỉa thẳng về phía Ngự Đan Liên và Diệp Thanh Minh.
Dù ngoài miệng thì đòi Ngự Đan Liên giao ra linh căn, nhưng ánh mắt của Bạch Trì lại khóa chặt trên người Diệp Thanh Minh.
Giờ hắn mới nhận ra, thì ra kẻ kia chính là đệ tử của Ninh Triều ở Thanh Liên Phong, nghe nói cũng là ngũ linh căn.
Bạch Trì lập tức lộ vẻ khinh miệt.
Truyện được chuyển ngữ bởi Góc tiểu thuyết của mèo đen. Vui lòng không reup dưới mọi hình thức
Chỉ là ngũ linh căn mà thôi.
"Hôm nay ta mới biết, hóa ra đám mặt dày của Cửu Huyền Kiếm Môn đều bắt nguồn từ kẻ Hóa Thần là ngươi à."
Khóe môi Ngự Đan Liên nhếch lên một nụ cười, khiêu khích nhìn Bạch Trì: "Hỏa Linh của Dư nhi nhà ngươi á? Ngươi đang nằm mơ giữa ban ngày đấy à?"
"Hỏa Linh tự mình rời khỏi ả ta, dù mặt ả có dày đến đâu cũng phải biết xấu hổ chứ? Đến mức bị Hỏa Linh chán ghét đến vậy rồi mà còn không biết nhục mà đòi lại Hỏa Linh à?"
"Đến Hỏa Linh còn buồn nôn đến mức không nuốt nổi cơm đấy, biết không?"
Hóa Thần thì sao? Giờ chẳng phải cũng bị áp chế xuống Luyện Khí tầng chín sao?
Ở tu chân giới nàng không dám động vào Bạch Trì, giờ thì có gì phải sợ chứ?
Ngự Đan Liên nghĩ vậy, liền rút ra Xá Lợi Hoàn, ánh mắt sáng rực nhìn Bạch Trì.
Nàng đã thử rồi, Xá Lợi Hoàn có thể đập rớt tu vi của người khác.
Không biết nếu đập Bạch Trì một trận ở nhân gian này thì có thể đập rớt luôn tu vi thật sự của hắn không!
Nếu thành công, nàng có thể diệt trừ một mối họa lớn trong lòng!
Bạch Trì nghe xong lời của Ngự Đan Liên, sắc mặt lập tức lạnh như băng.
Biết được người đứng cạnh Ngự Đan Liên là đệ tử của Thanh Liên Phong, hắn càng chắc chắn tên đó không uy h.i.ế.p được hắn.
Con nhóc này, sắp c.h.ế.t đến nơi mà còn dám ngông cuồng như vậy!
Bạch Trì lạnh giọng: "Thanh Dư, đứng sau sư tôn, nhìn kỹ sư tôn giúp con đoạt lại Hỏa Linh, báo thù cho con thế nào!"
Đúng lúc này, trên đỉnh đầu Ngự Đan Liên vang lên một giọng nam trầm thấp, lạnh lẽo nhưng đầy từ tính.
"Tiểu Đoàn Đoàn, đã đến lúc tự mình báo thù rồi."
"Cứ việc đánh đi, sư huynh bảo vệ muội!"
"Dạ!"