Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

SƯ MUỘI ĐỪNG CUỐN, SƯ MÔN CHÚNG TA ĐÃ VÔ ĐỊCH - CHƯƠNG 96: BÍ CẢNH THƯỢNG CỔ THẤT LẠC

Cập nhật lúc: 2025-06-14 13:52:27
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không hổ là tu sĩ Hóa Thần.

Chạy cũng nhanh thật đấy!

Tu tiên bao nhiêu năm, hóa ra toàn luyện kỹ năng chạy trốn à!

Ngự Đan Liên thu Xá Lợi Hoàn lại, đeo lên cổ tay.

Vì vẫn còn chưa xả hết được giận, gương mặt nhỏ nhắn của nàng phồng lên.

Một ngón tay thon dài bất ngờ vươn tới, khẽ chọc vào má nàng.

"Pốc~" một tiếng.

?

Ngự Đan Liên ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Thanh Minh - người vừa thản nhiên thu tay lại.

"Thất sư huynh?"

Diệp Thanh Minh mặt không đổi sắc nhìn về phía lối vào bí cảnh, giọng lạnh lùng: "Bí cảnh đã mở, để chúng chạy vào cũng tốt, lát nữa vào trong đánh tiếp!"

Tiểu sư muội đáng yêu quá.

Nhất thời không kiềm chế được tay.

Khóe mắt Ngự Đan Liên giật giật.

Thất sư huynh đánh trống lảng cũng gượng gạo thật đấy!

Nhưng mà… vào trong tiếp tục đánh...

Quá hấp dẫn rồi!

Nhưng nàng chợt nhớ đến một vấn đề quan trọng.

"Thất sư huynh, trong bí cảnh ở Nhân Gian Giới, tu vi cũng sẽ bị áp chế xuống Luyện Khí kỳ sao?"

"Bí cảnh này ta từng dò xét qua, nó là bí cảnh Thượng Cổ bị thất lạc, đã phong kín mấy vạn năm, bên trong hẳn sẽ không áp chế tu vi."

Ngự Đan Liên sững người: "Vậy nếu chúng ta vào trong liệu có đánh lại bọn họ không?"

Nếu không đánh lại thì chẳng phải vào bị ăn đòn à!

Trong tay nàng còn có đan dược tăng tu vi mà Tam sư huynh đưa, nhưng cũng chỉ tăng lên được tới Nguyên Anh thôi.

Hơn nữa Tam sư huynh hình như không ưa Thất sư huynh, chắc cũng không muốn để Thất sư huynh phát hiện ra đan dược này.

Ngự Đan Liên đang chìm trong suy tư, chợt nghe giọng nói trầm thấp, từ tính của Diệp Thanh Minh vang lên, bình thản mà lạnh lẽo: "Dù có đánh không lại, cũng có thể mượn đao g.i.ế.c người."

Mượn đao g.i.ế.c người?

Ngự Đan Liên ngẫm nghĩ về bốn từ này, chợt ngẩng đầu nhìn Diệp Thanh Minh: "Thất sư huynh, lúc nãy huynh cố ý để bọn họ chạy đúng không?"

Tam sư huynh từng nói với nàng về thứ gọi là Hồn Đăng.

Nếu trực tiếp g.i.ế.c bọn họ, sư phụ của họ sẽ nhìn thấy khoảnh khắc trước khi c.h.ế.t của bọn họ.

Tuy sư đồ Bạch Trì và Tạ Thanh Dư đều ở đây, nhưng Ngự Đan Liên đã điều tra kỹ các mối quan hệ của Bạch Trì rồi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/su-muoi-dung-cuon-su-mon-chung-ta-da-vo-dich/chuong-96-bi-canh-thuong-co-that-lac.html.]

Sư phụ của Bạch Trì bị thiên lôi đánh c.h.ế.t khi độ kiếp từ Hóa Thần lên Phản Hư.

Nhưng sư gia của Bạch Trì chính là một vị lão tổ Phản Hư kỳ của Cửu Huyền Kiếm Môn-Cửu Tiêu Tôn Thượng.

Nói không chừng Hồn Đăng của Bạch Trì nằm trong tay Cửu Tiêu Tôn Thượng.

Nếu trực tiếp g.i.ế.c hắn có thể liên lụy đến Thanh Liên Phong.

Ngự Đan Liên đã hiểu ra.

"Tiểu Đoàn Đoàn thông minh lắm, đi thôi."

Diệp Thanh Minh xách Ngự Đan Liên, dẫn theo nàng bước vào lối vào của bí cảnh.

Chung quanh là tuyết trắng dày đặc.

Những cây tuyết tùng cao vút đứng sừng sững giữa biển tuyết, ngọn cây phủ đầy bông tuyết.

Tuyết bắt đầu rơi.

Đôi mắt Ngự Đan Liên chớp chớp, đưa tay đón lấy bông tuyết.

Tuyết vừa chạm vào tay, còn chưa kịp thấy lạnh đã tan ra rồi.

Ngự Đan Liên bỗng vui vẻ hẳn lên.

Nàng chưa bao giờ được nhìn thấy tuyết thật!

Kiếp trước quanh năm nằm viện, nàng lại sống ở phương Nam ấm áp, chẳng bao giờ có tuyết.

Hiện tại, họ đứng trên sườn núi phủ tuyết, nhìn xuống dưới là một màu trắng xóa.

"Sư huynh, chúng ta phải xuống núi sao?" Nàng vừa hỏi vừa lục tìm thứ gì đó trong không gian.

Chỗ này tuyết phủ rất phẳng, nhìn như có thể trượt tuyết vậy!

Đợi nàng tìm được một tấm ván gỗ thì mới phát hiện Diệp Thanh Minh vẫn chưa trả lời.

Truyện được chuyển ngữ bởi Góc tiểu thuyết của mèo đen. Vui lòng không reup dưới mọi hình thức

Nàng quay đầu lại, phát hiện Diệp Thanh Minh đang ngồi xổm bên mép tuyết, trước mặt là một hố tuyết vừa được đào ra.

Nàng ghé sát vào nhìn.

Dưới đó hình như có thứ gì đó đang tỏa sáng trong hố tuyết.

Diệp Thanh Minh đứng dậy, ngón tay tỏa ra quỷ khí, ấn xuống một cái, miệng hố càng lúc càng lớn.

Vật phát sáng trong hố tuyết cuối cùng cũng lộ ra.

Đó là một chiếc sọ thú.

Gộp cả mười Ngự Đan Liên lại cũng không lớn bằng nó, nó lớn ngang một căn nhà nhỏ.

Một nửa còn bị chôn sâu dưới lớp tuyết.

Chỉ vừa mới nhìn thấy nó, Ngự Đan Liên đã cảm nhận được một luồng khí tức xa xưa, nặng nề, không thể kháng cự tràn thẳng vào thần thức của nàng.

 

 

Loading...