Chiếc nhu quần màu đỏ sen trải dài  tấm chăn trắng, Vạn Bảo Bảo như một đóa hoa hải đường nở rộ giữa sắc trắng tinh khiết. Khi thêu, ngón chân nàng vô thức co  trong đôi tất, nhúc nhích  ngừng. Cừu Ương  bên giường, nhưng ánh mắt   rời khỏi đầu ngón chân đang cử động đó. 
Sao nàng  hiếu động như ?
 
Dưới lầu, Trì Chương vẫn đang chờ đợi câu trả lời từ Lý Thành sư .
Cừu Ương  Vạn Bảo Bảo  chút thông minh vặt.  tính tình nàng nhát như chuột,  sợ ch/ết. Sợ ma, sợ đau. Tuy , nàng vẫn luôn vắt óc tìm cách sống sót. Mười câu  thì tám câu là nịnh hót, hai câu còn  là  bậy.
 
Nàng và Trì Chương trở thành đạo lữ? "Đạo lữ" là gì, Cừu Ương vẫn hiểu rõ. Cùng sống cùng bạn, nương tựa lẫn , hỗ trợ   con đường tu luyện. Cừu Ương tưởng tượng cảnh Vạn Bảo Bảo  đạo lữ cho ai đó, lông mày bất giác nhíu . Vạn Bảo Bảo  ngốc đến , thì Trì Chương với vẻ mặt ngây ngô  cũng  xứng với nàng.
 
Tại ? Cừu Ương nghĩ và tìm  một lý do.
Vạn Bảo Bảo đáng lẽ   ch/ết trong khu rừng nhỏ ở thượng nguồn Thượng Nguyên Tông. Bất kể lý do gì, Cừu Ương   tha cho nàng một mạng. Nếu  dốc  lực,  chắc   phá vỡ  sự bảo vệ của "Đạo thủy văn". 
 
Nói cách khác, mạng sống của Vạn Bảo Bảo, từ ngày đó  thuộc về . Giống như chính Vạn Bảo Bảo  , Cừu Ương  dạy nàng pháp thuật, mua sắm đồ đạc cho nàng, và còn dẫn nàng  ngoài rèn luyện. Chỉ để đưa nàng  ngoài và trở thành đạo lữ với tên ngốc  ư? Thật nực .
 
Dưới lầu, "Lý Thành" sư  đảo mắt,  với Trì Chương: "Ngươi   rõ nàng  ở phòng nào ?"
Trì Chương khó hiểu: "Vạn tu sĩ ở phòng nào thì liên quan gì đến ?"
 
Lý Thành  lướt qua tầng một, gọi tiểu nhị đến. Tiểu nhị : "Quý khách,  việc gì ạ?"
Lý Thành mặt  biểu cảm, chỉ  Trì Chương,  với tiểu nhị: "Ngươi  cho  , một nam một nữ ở lầu ba, họ ở mấy phòng?"
 
Tiểu nhị  vẻ mặt khó hiểu của Trì Chương, nhớ  ban ngày  từng  chuyện với vị khách nữ lầu ba, bèn đoán   đại khái. Hắn thành thật : 
"Hai vị tu sĩ ở phòng thượng hạng lầu ba, họ ở chung một phòng. ..."  vị nữ tu sĩ    sẽ ngủ  đất.
 
Lý Thành ngắt lời bổ sung thừa thãi của ,  với Trì Chương: "Ngươi  rõ ? Họ ở chung một phòng. Tiểu nhị, ngươi  cho  , phòng bên cạnh hai vị tu sĩ đó ở là ai."
Tiểu nhị : "Thân phận của quý khách  t/iện , chỉ  thể  với ngài, đó là một đại gia ở trấn , dẫn theo một gái lầu xanh."
 
Lý Thành  với Trì Chương: "Một nam một nữ ở chung một phòng, ngươi nghĩ là để tiết kiệm tiền phòng ?" 
Hắn ở chung là để t/iện lợi, để phòng ngừa bất trắc, mới chịu đựng để Vạn Bảo Bảo ngủ  đất trong phòng .
 
Câu   khiến Trì Chương choáng váng.
 "Q/uan hệ sư  sư    đến , cũng  thể ở chung một phòng !"
 Lúc , Triệu sư  mới hiểu , Lý sư   lẽ  sớm  thấu, nên mới  tay ngăn cản.
 
Vỗ vai Trì Chương, Triệu sư  an ủi: "Ngươi còn trẻ,   sẽ gặp   nhiều đạo hữu ưu tú." 
"Một  xinh  như Vạn tu sĩ, quả thật  hiếm thấy."
 
Lý Thành mặt lạnh như thép  quan tâm Trì Chương  buồn  . Hắn hỏi tiểu nhị: 
"Hôm nay  cũng  ở . Còn phòng thường ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/su-muoi-muoi-dung-la-chua-he-that-do/chuong-35-2.html.]
 
Tiểu nhị: "Quý khách,  may là  còn phòng thường nào, chỉ còn một phòng thượng hạng."
Lý Thành gật đầu: "Vậy thì  cần nữa." 
 
Hắn  sang hỏi Trì Chương đang thất thần: "Ngươi  đất   ?" 
Trì Chương vẫn   hồn,   thấy   gì, chỉ gật đầu.
Lý Thành  với tiểu nhị: "Chuẩn  chăn đệm cho ,  cần quá dày." 
Để  lạnh một chút, đầu óc sẽ tỉnh táo hơn.
 
Trong phòng lầu ba, Vạn Bảo Bảo  hề   nàng   tổn thương trái tim của một  trai mới  yêu.
Cừu Ương  thiền  giường, cúi đầu  thành phẩm nàng  thêu. Chữ "Bảo Bảo" thêu nguệch ngoạc, với hai  chính tả rõ ràng. 
 
May mà   dập tắt ý nghĩ của tên ngốc .
 Vạn Bảo Bảo cũng ngốc. Hai   mà tu luyện cùng , đừng  là phi thăng, sống đến hết đời cũng là chuyện khó.
 
Vạn Bảo Bảo thêu xong hai sợi dây buộc tóc. Trong lòng nàng nghĩ,  là thêu cho Cừu Ương một cái? Dây buộc tóc của Cừu Ương chỉ  mấy cái. Vạn Bảo Bảo lấy mảnh vải mới mua từ trong túi bách bảo , c/ắt theo mẫu  thêu.
 
C/ắt xong  thêu, thêu xong  thêu, bận rộn một lúc  qua một canh giờ. Khi thêu tên Cừu Ương, nàng do dự một chút. Bình thường,  thêu chữ "Cừu", nhưng chữ  quá nhiều nét. Vạn Bảo Bảo bèn đổi sang thêu chữ "Ương". "Việc    đôi," nàng thêu hai chữ "Ương".
 
Thêu xong, nàng tự ngắm nghía. Có lẽ là nhờ  nãy thêu mấy chữ "Bảo" để luyện tay, hai chữ "Ương"  thêu rõ ràng  hơn chữ "Bảo". Mặc dù  xiêu vẹo, nhưng ít  cũng  hình dạng.
 
Thấy Vạn Bảo Bảo ngừng thêu, Cừu Ương mở mắt. Hắn thấy Vạn Bảo Bảo đang giơ dây buộc tóc lên, ngây . Cừu Ương  chữ  dây buộc tóc,  nhướng mày: "'Ương'?"
 
Vạn Bảo Bảo  thấy tiếng động,    . Nàng   quá xa giường, hai tay  đủ để chống lên thành giường. "Sư ,  xem ,  thêu đấy."
Cừu Ương nhận lấy dây buộc tóc. editor: bemeobosua. Ở một đầu của sợi dây màu trắng, hai chữ "Ương Ương" nhỏ  thêu bằng chỉ đen.
 
Ngón tay thon dài lướt qua nét thêu, Cừu Ương nhếch môi: "Thêu  thật."
Vạn Bảo Bảo: "Muội  giỏi thêu thùa, để sư  chê  ."
Cừu Ương : " , sư  giỏi hát hò."
 
Vạn Bảo Bảo: "Trả dây buộc tóc  đây cho !"
Cừu Ương  : "Tại   thêu hai chữ 'Ương'?"
Bởi vì ông chủ lúc nào cũng 'buồn rười rượi',  trở mặt là trở mặt.
 
Vạn Bảo Bảo : "Thêu lặp    vẻ  thiết."
Cừu Ương  nhạo,   gì thêm, thu dây buộc tóc  túi bách bảo.