Sư Muội, Muội Đúng Là “Chúa Hề” Thật Đó! - Chương 41 (1)

Cập nhật lúc: 2025-08-28 15:51:57
Lượt xem: 39

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

41. 

 

Là một trưởng thành, Vạn Bảo Bảo nhiều năm thét đến mức khản cả giọng như thế . Hơi thở dồn cái bụng nhỏ mềm mại của em bé, Vạn Bảo Bảo cất tiếng khô. Chỉ tiếng sấm mà mưa, rơi một giọt nước mắt nào.

 

nước mắt quan trọng, tiếng cao vút của em bé đinh tai nhức óc. Đừng trong sân, ngay cả cách đó mười thước cũng thể thấy. Thính giác của Cừu Ương nhạy bén, nhanh chóng thấy tiếng bước chân từ trong sân vọng . Không chỉ sân mặt, mà sân bên cạnh cũng đang về phía cửa.

 

Cánh cửa sân mặt mở , một đàn ông vạm vỡ bước . Người đàn ông trông hai mươi tuổi. Dường như chuyện buồn phiền, vẻ mặt chút u/ất ứ/c.

Cừu Ương giả vờ đầy áy náy: "Xin , phiền ngài. Con bé theo đường lâu, mệt nên mới quấy ngừng."

 

Người đàn ông đứa bé trong khăn quấn, lo lắng đầu trong sân, vội vàng đóng cửa

"Không . Xin hỏi bà đến đây là để..." Hắn hạ giọng, hỏi một cách hòa nhã.

 

Lúc , cánh cửa nhà bên cạnh mở . Một phụ nữ năm mươi tuổi bước : "Sao thấy tiếng trẻ con ? Đứa trẻ nào thế?"

Cừu Ương khẽ gật đầu, lặp lời giải thích ban nãy. Bàn tay đang đỡ Vạn Bảo Bảo vỗ vỗ, ý bảo nàng dừng đúng lúc. Vạn Bảo Bảo hiểu ý, giảm dần âm lượng ngừng hẳn tiếng "chuông cửa".

 

Người phụ nữ năm mươi tuổi mặc bộ quần áo tươm tất tới: "Này cô nương, cô đến làng chúng tìm ?"

"Mẫu " Cừu Ương tùy t/iện bịa một lý do, rằng đưa con gái thăm họ hàng, t/iện đường qua đây, tìm chỗ nghỉ chân.

 

Người phụ nữ đơn giản đ/ánh giá cách ăn mặc và chuyện của Cừu Ương. Vừa là con nhà giàu. Dân ở các thôn lân cận sẽ bao giờ dẫn con đến làng họ để xin nghỉ trọ.

Người đàn ông vạm vỡ , lắc đầu đầy khó xử: "Nói thật, nhà t/iện."

 

Người phụ nữ dường như khó khăn của , với Cừu Ương: "Cô nương chê thì hôm nay cứ nghỉ nhà ."

 Bà với đàn ông vạm vỡ: "Đại Điền, mau về nhà chăm sóc vợ !"

 

Người đàn ông tên Đại Điền gật đầu với hai , im lặng đẩy cửa sân . Nằm trong n/gực "mẫu " Cừu Ương, Vạn Bảo Bảo liếc trong lúc cửa mở, thấy một phụ nữ tóc tai bù xù, mặc áo vải vàng, chân trần trong sân. Đôi mắt nàng chằm chằm ngoài cổng. 

Tâ/m th/ần bình thường!

 

Liên kết với nội dung bức thư cứu viện, Vạn Bảo Bảo đoán đại khái. Hai đứa con liên tục ch/ết yểu, ai mà chịu nổi. Vạn Bảo Bảo kéo vạt áo Cừu Ương. Cừu Ương đương nhiên cũng thấy cảnh tượng trong sân. Hắn quan tâm hơn là q/uỷ khí nồng nặc trong sân.

Người phụ nữ lên tiếng: "Cô nương, theo ."

 

Cừu Ương theo, : "Xin hỏi thím tên là gì?"

Người phụ nữ: "Dân làng đều gọi là Tống đại nương."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/su-muoi-muoi-dung-la-chua-he-that-do/chuong-41-1.html.]

Cừu Ương: "Tống đại nương, nhà con họ Cừu. Hôm nay phiền đại nương ."

Tống đại nương: "Một cô nương xinh như cô đường một , chồng cô lo ?"

 

"Mẫu " Cừu Ương : "Nhà con khi lấy chồng học võ, cũng đủ để tự bảo vệ ."

"Ồ, Cừu cô nương còn võ cơ ?" Nhìn vẻ mặt xinh của "mẫu " Cừu Ương, Tống đại nương chút tin.

 

"Mẫu " Cừu Ương ít nhưng tay dứt khoát. Hắn cúi nhặt một viên đá, tại chỗ biểu diễn màn tay đ/ập đá. editor: bemeobosua. Viên đá cứng rắn trong lòng bàn tay Cừu Ương lập tức vỡ vụn thành bột, còn mịn hơn cả bột ngô xay bằng cối đá.

 

Tống đại nương chiêu trấn áp. Đây là học võ, đây là cao thủ võ lâm !

"Cô... Cừu cô nương thủ thế , quả thật cần khác lo lắng." Tống đại nương gượng, đẩy cửa sân nhà :

 "Hôm nay nhà ai, con trai cả và ông nhà đều ở trấn , hai ngày nữa mới về."

 

Sân nhà Tống đại nương lớn, nhưng sạch sẽ. Rót cho Cừu Ương một cốc nước, Tống đại nương : "Ôm con bé đường lâu chắc mỏi tay , để bế giúp một lát nhé?"

Cừu Ương cúi đầu Vạn Bảo Bảo, lắc đầu: "Con bé từ nhỏ bám , phiền Tống đại nương ."

 

Nàng quyền lựa chọn ?

Tống đại nương trông yêu trẻ con. Vạn Bảo Bảo sinh đáng yêu, hai lúm đồng tiền nhỏ, khiến Tống đại nương cứ trêu: "Cừu cô nương, con gái cô tên là gì thế?"

 

Cừu Ương cúi đầu Vạn Bảo Bảo đang đùi , ngây ngô như một chú chó con: "Nó tên là Bảo Bảo, Cừu Bảo Bảo."

"Gọi là Bảo Bảo , Bảo Bảo xinh thật đấy! Ôi, mau kìa, Cừu cô nương, con bé đang đấy!"

 

Vạn Bảo Bảo cũng khi còn bé trông thế nào. Nàng ngẩng đầu Cừu Ương: "Ô ô ô." 

"Sư , thể cho xem trông như thế nào ?" Vừa xong, nàng ngọt ngào.

 

Nụ trái tim Tống đại nương tan chảy: "Ôi chao, con bé yêu quá! Cừu cô nương, con gái cô lớn lên chắc chắn sẽ là một đại mỹ nhân! Sẽ nhiều công tử đến chật cửa nhà cô cho mà xem!"

 

Tống đại nương chỉ một câu chúc mừng. Người nào chắc chắn cũng sẽ vui lòng.

vẻ mặt "mẫu " Cừu Ương lạnh , gượng gạo: "Hồi nhỏ lanh lợi, lớn lên chắc hơn."

 

Vạn Bảo Bảo: Lời chẳng nàng lớn lên sẽ ?

Tống đại nương hiểu: "Cái gì mà ' chắc hơn'?"

"Mẫu " Cừu Ương: "Không gì, nhà con chỉ là Tống đại nương quá khen ."

 

Loading...