5. Lại bước  nhà.
 
Luồng sáng lao thẳng đến hồng tâm, chuẩn x/ác  sai một ly xuyên qua vòng tròn đỏ ở chính giữa.
Vạn Bảo Bảo  thể tin   hồng tâm,    ngón tay .
Hửm? Chuyện gì thế ?
 
Trong những  luyện tập  đây, nàng tuy cũng  vài  "mèo mù vớ cá rán", mơ hồ trúng hồng tâm.  nàng  đó chỉ là do may mắn,  hề  chút thực lực nào của nàng trong đó.
Hôm nay  khác.
 
Dường như ngay khoảnh khắc nàng thi triển pháp thuật, nàng    kết quả.
Giống như một cầu thủ bóng rổ điêu luyện, ngay khi bóng rời tay, lập tức xoay  đầy phong độ, như thể   chắc chắn, trái bóng đó nhất định sẽ  rổ.
 
Bàng sư thúc  một bên cũng  kinh ngạc. Trong ấn tượng của ông, đứa trẻ Vạn Bảo Bảo  luôn  tư chất bình thường,    tính cách nỗ lực tiến thủ.
 xem nàng thi triển pháp thuật hôm nay, giống như đột nhiên khai khiếu .
 
Hơi thở đều đặn, thi pháp thành thạo, còn mang theo một chút linh tính.
Chẳng lẽ là lén lút siêng năng khổ luyện, cuối cùng cũng khai mở linh khiếu?
 
Nhiều đại năng lúc mới tu tiên  hề thể hiện tài năng gì, đều là  một ngày  một ngày tu luyện bỗng nhiên khai mở linh khiếu,  đó liền bay cao vút, tiến triển thần tốc.
Bàng sư thúc  đầu  Vạn Bảo Bảo, bản  nàng    vẻ vui mừng  khi  nỗ lực khổ luyện, đạt  nguyện vọng, mà là vẻ mặt ngơ ngác. Nhìn tay,  tấm bia,  mặt đầy vẻ  thể tin nổi.
 
Bàng sư thúc: "Xem    là  khổ luyện gì... Vậy  nãy chỉ là ngẫu nhiên thôi ?"
"Vạn Bảo Bảo, ngươi thi triển  một  nữa." Bàng sư thúc .
 
Ngày thường mỗi  chỉ cần thi pháp một , nhiều đứa trẻ như , xem một vòng cũng  mất một lúc. editor: bemeobosua. Nghe thấy lời dặn dò của sư thúc, các  tử luyện đạo pháp xung quanh đều tò mò, đều dừng tay, tụ  gần.
Tâm lý con  là như , một khi    một việc  xuất sắc,  thứ hai , theo bản năng sẽ    tương tự, vô hình trung tự tạo thêm áp lực cho .
 
Thêm  đó là ánh mắt của đám đông xung quanh, dù Vạn Bảo Bảo  mặt dày đến , cũng  khỏi hít hít mũi.
Tuyệt đối  thể  mất mặt.
 
Vạn Bảo Bảo xoa xoa ngón giữa và ngón trỏ của bàn tay , trong lòng nghĩ: "Các ngươi  cố gắng lên đấy."
Hít thở đều đặn, Vạn Bảo Bảo duỗi thẳng cánh tay , hướng ngón tay về phía tấm bia.
Nàng cố gắng  cho  thở chậm , dồn hết tâm trí  đầu ngón tay, nhưng cảm giác hư ảo lúc nãy  mãi  đến.
 
Nếu thi pháp với trạng thái hiện tại, nàng nhất định sẽ b/ắn trượt.
Vạn Bảo Bảo tự nhủ đừng vội, cố gắng  cho lòng bình tĩnh, suy nghĩ trống rỗng.
Hít , thở ,  khí tràn đầy linh khí lướt qua cơ thể nàng, giống như dòng suối róc rách êm đềm, một cách vô tình, cảm giác huyền diệu  lặng lẽ đến.
 
Mọi thứ trở nên tĩnh lặng, tấm bia cách đó vài thước dường như ở ngay  mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/su-muoi-muoi-dung-la-chua-he-that-do/chuong-5-1.html.]
Đầu ngón tay khẽ động, luồng sáng như nụ hoa  hé, lập tức nở rộ, bay  nhanh chóng.
Bàng sư thúc cẩn thận quan sát, tốc độ  chiêu của Vạn Bảo Bảo tuy chậm hơn một chút, nhưng từ động tác đến việc vận dụng đạo pháp,    thể  là  thiên phú.
 
Luồng sáng vững vàng xuyên qua hồng tâm, tan biến   trung.
Lần thi pháp thứ hai rõ ràng thế yếu hơn, luồng sáng còn mảnh hơn  đầu.
Bởi vì đạo pháp của nàng còn  đủ thâm sâu,  đầu tiên  tiêu hao quá nhiều pháp lực.
 
Pháp lực thâm hậu,   cần thời gian và tích lũy, dù  thiên phú đến , cũng  thể một  mà thành  mập .
Một  còn  thể  là trùng hợp, hai  thì chỉ  thể  là  thiên phú.
 
Không chỉ các tân  tử xung quanh kinh ngạc, bản  Vạn Bảo Bảo càng kinh ngạc.
Từ nhỏ  chợ đêm, nàng  bao giờ chơi các trò như b/ắn phi tiêu, b/ắn súng, vì nàng là "lỗ đen nhắm mục tiêu".
 
Sao đổi chỗ, khả năng nhắm mục tiêu của nàng lập tức lên đến trình độ ?
Bàng sư thúc gật đầu tán thưởng,  với Vạn Bảo Bảo: "Tiếp tục cố gắng, chớ lười biếng."
Vạn Bảo Bảo đáp lời, nhường vị trí.
 
Vừa  đến một bên, Chu Linh  nhảy tới như một con khỉ, mái tóc bện rối vung vẩy, hưng phấn  : "Ngươi giỏi như  từ khi nào thế?"
Vạn Bảo Bảo chột  nghĩ: "Ta  thể  là  mới ?"
 
Cơn căng thẳng qua , cảm giác mệt mỏi ập tới. Vạn Bảo Bảo hàng ngày đều luyện thi pháp, nhưng  bao giờ mệt như hôm nay.
Sự thể hiện vượt trội hôm nay, chắc chắn  liên quan gì đến bản  nàng. Người mấy ngày  còn b/ắn bia lên trời,   lý do gì đột nhiên   thể b/ắn trúng hồng tâm.
 
Nghĩ  nghĩ , nàng chỉ  thể quy những điều bất thường  cho giấc mộng ban đêm.
Chẳng lẽ học Đạo Thủy Văn, còn  thể  lợi ích là tăng cường đạo pháp?
Bên , Bàng sư thúc  khi xem tất cả các  tử thi pháp, gọi tiểu  tử ở cùng phòng với Vạn Bảo Bảo, Tiểu Thuyền, đến.
 
Bàng sư thúc hiền lành hỏi: "Ngày thường ban đêm, ngươi  từng thấy Vạn Bảo Bảo tu luyện ?"
Chẳng lẽ Vạn Bảo Bảo ban ngày bình thường, ban đêm về  lén lút tu luyện?
 
Tiểu Thuyền nghĩ một lúc, thành thật : "Vạn tỷ ngày thường  luyện tập, thường về phòng là ngủ ngay."
Vì chịu ảnh hưởng của Đạo Thủy Văn, Vạn Bảo Bảo dường như  một nỗi ám ảnh  ngủ thật ngon, khi  khác vẫn còn đ/iên cuồng luyện tập trong sân, nàng  sớm tắm rửa xong xuôi, lên giường là ngủ.
 
Bàng sư thúc: "Không  lén lút luyện, mà là thật sự  luyện?"
Không luyện mà còn  thể lợi hại như , chỉ  thể  là thiên phú dị bẩm. editor: bemeobosua. Vạn Bảo Bảo ngày thường  chăm sóc Tiểu Thuyền, giúp gấp chăn, lấy cơm, vân vân.
 
Thấy Bàng sư thúc mặt lạnh  , Tiểu Thuyền nhón nhón ngón tay, trong lòng  chút thấp thỏm. Sợ lời    của , khiến Vạn Bảo Bảo  sư thúc trách m/ắng, vội vàng :
 "Vạn tỷ ngày thường  chăm sóc ,   gì  hiểu, tỷ  đều kiên nhẫn giải đáp."