Sư Muội, Muội Đúng Là “Chúa Hề” Thật Đó! - Chương 50 (3)

Cập nhật lúc: 2025-08-30 06:49:14
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Con q/uỷ hài răng cá mập cảm thấy điều bất thường, nó tiến gần, nhẹ nhàng vén tấm vải đen lên. Bên trong là một tấm bia đá khổng lồ. Mặt tấm bia mà con q/uỷ hài răng cá mập thể thấy, ghi bằng chữ thường nhiều loại tà thuật liên quan đến q/uỷ hài thi du và chiêu h/ồn q/uỷ con.

 

vòng phía tấm bia, ngước lên . Dưới lớp vải đen, cả tấm bia chìm trong bóng tối. đôi mắt của con q/uỷ hài vẫn cản trở, nó rõ nội dung đó.

Cả tấm bia khắc đầy Đạo thủy văn. Đạo thủy văn do Hư Thiên tiên nhân sáng tạo, tất cả ma quỷ đều thể thấy.

 

Những Đạo thủy văn phức tạp, trong mắt con q/uỷ hài, trong mắt Cừu Ương, giống như những vết mực loang lổ thể hòa tan.

"Dưới tấm vải đen còn một cục phồng lên thế ?" Nghe thấy giọng bên ngoài, con q/uỷ hài răng cá mập vén tấm vải đen lên và bước .

 

Mấy đàn ông mặc trang phục thị giả thấy con q/uỷ hài đáng lẽ nên ở đây đều ngây . Người dẫn đầu cao và vạm vỡ hơn một chút, chính là Lục Cân, một trong những tay chân tín của Kim và Ngâm tiên nhân. Lục Cân trợn tròn mắt: "Con là ai thả ?"

 

Mấy phía lắc đầu: "Những con dùng để c/ạo t/hịt hôm qua đều nhốt ."

Lục Cân chỉ con q/uỷ hài: "Chuyện gì thế ? Tự nó thể chạy ?" Lục Cân nhổ một bãi nước bọt, gầm lên với con q/uỷ hài: "Về chỗ!"

 

Con q/uỷ hài răng cá mập liếc bằng ánh mắt lạnh lùng, trong.

Mặc dù Lục Cân và những khác ngày nào cũng tiếp xúc với q/uỷ hài thi du, nhưng vẫn chút sợ hãi, miệng lẩm bẩm: 

"Mấy con q/uỷ nhỏ dùng lâu quá đ/âm ngu đần . Không bao giờ mới lứa khác."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/su-muoi-muoi-dung-la-chua-he-that-do/chuong-50-3.html.]

 

Thị giả phía : "Tiên nhân thỏ khôn ăn cỏ gần hang, thể bắt trẻ con ở gần đây. Những thị trấn xa hơn một chút cũng bắt gần hết ."

Lục Cân sờ sờ háng, giọng thô lỗ: "Ta với tiên nhân , nuôi mười bà vợ, lão tử đảm bảo, năm nào cũng cho chúng t/hai, đến lúc đó cần gì bắt ở ngoài?"

 

"Con ruột của , ngươi nỡ lòng nào c/ạo để luyện thi du?"

Lục Cân: "Đẻ nhiều lên. Lúc đó, trẻ con cũng giống như heo con, dê con, còn quý hiếm nữa."

 

Con q/uỷ hài răng cá mập cuộc trò chuyện của mấy , đẩy cửa căn nhà một tầng bên .

"Mau cút !" Lục Cân mất kiên nhẫn gầm lên: "Lát nữa ông mày còn xem tranh xuân cung đây!"

Thị giả phía quái dị: "Vị nương tử đến cầu con hôm nay xinh ."

 

Lục Cân hít hít mũi, d/âm đ/ãng: "Ta thị giả ở Điện Thứ Tư , vị nương tử cầu con hôm nay lắm, n/gực căng phồng, dáng ..."

Lời th/ô t/ục của Lục Cân đột ngột dừng . Mấy thị giả tưởng cố tình lấp lửng, thúc giục: "Dáng thế nào? Lục ca mau !"

 

Họ thấy, con q/uỷ hài thi du mặt Lục Cân , cánh tay duỗi , từ đầu ngón tay vươn một đoạn lưỡi d/ao trắng. Lưỡi d/ao sắc bén xuyên qua quần áo, đ/âm bụng Lục Cân. Lưỡi d/ao từ từ rút , lúc họ mới rõ, lưỡi d/ao trắng dính m/áu là một lưỡi d/ao phẳng, mà là hình răng c/ưa, đang từ từ c/ắt bụng Lục Cân.

 

Loading...