Hắn  giúp Hoài Hân khép mắt , nhưng đôi tay   cố định  mặt đất,  thể nhúc nhích dù chỉ một chút. Hoài Hạ đau đớn tận tâm can,  còn  sống nữa. Hắn , tất cả đều là báo ứng. 
 
Từ cái ngày  b/án đ/ứng Cừu Thanh Miểu, d/iệt sạch cả nhà họ Cừu,    chuẩn  tinh thần . Hai trăm năm  chẳng qua là một giấc mộng phú quý. Giá của giấc mộng đó quá thê thảm. Đau đến nỗi   thể nhớ  một chút hạnh phúc nào trong hai trăm năm qua.
Cái tính cách của hai đứa con , những chuyện hoang đường chúng  ,  dĩ nhiên đều . Chỉ là  may mắn, nghĩ rằng dựa  Viên Thịnh Chương, chuyện gì cũng  thể giải quyết, nên mới lầm đường lạc lối hết   đến  khác.
Cuối cùng,  đến đòi nợ  là ai? Là một con q/uỷ.
 
Con   thể nợ nần ma q/uỷ, vì chúng sẽ truy đuổi ngươi cho đến khi ngươi c/hết. Hoài Hạ    . Hắn khản giọng: "Ngươi  thể cho ba  chúng  c/hết cùng một chỗ  ?"
"Hai đứa con ,   ,   nên chuyện gì hết." Hoài Hạ    đang  gì, miệng lẩm bẩm, giọng  nhỏ đến mức   rõ.
Dùng s/át khí bọc Vạn Bảo Bảo, Cừu Ương ôm nàng, vòng qua Hoài Hạ  khỏi phòng.
 Hắn vung tay áo, cánh cửa phòng "sầm" một tiếng đóng . Luồng s/át khí   Hoài Hạ ngày càng nặng, như một gánh nặng ngàn cân đè n/át d/a th/ịt , cuối cùng biến thành một đóa hoa m/áu đỏ rực.
 
Vạn Bảo Bảo: "Thế còn Hoài Bằng?" Lúc nãy Hoài Hạ  cả ba ,  Hoài Bằng cũng  ở đây chứ. Sao nàng  thấy ?
Cừu Ương: "Treo  tường kìa. Nàng    đ/âm thêm vài nhát ?"
Vạn Bảo Bảo: "À, thảo nào." Nàng còn thắc mắc tại    một c/ục t/hịt ở đó. Nàng lắc đầu: "Không cần , căn phòng  nên thiêu rụi ."
Cái c/hết của cả ba  nhà họ Hoài đều ở cấp độ cần  che mờ.
 Tốt nhất là  nên để  bình thường  thấy, kẻo  ám ảnh tâm lý.  những   th/ù với nhà họ Hoài,  thấy chắc sẽ hả hê lắm. Nghĩ đến đây, Vạn Bảo Bảo  đầu  quanh: "Chàng trai cứng đầu  ?"
 
"Đại Thành"  từng gặp  trai cứng đầu, nên Cừu Ương cũng . Lúc ,  trai cứng đầu đang cùng Hải Thượng Phiêu, trong sân nhà họ Hoài, nhiệt tình chiến đấu với gia nô của nhà họ Hoài.
 
Nhà họ Hoài tuy đông , nhưng kẻ thì bỏ chạy, kẻ thì trốn thoát, chỉ còn  những  trung thành  xử lý gần hết. Cuộc chiến tưởng chừng  kéo dài cả ngày lẫn đêm, cuối cùng chỉ đến tối  kết thúc.
Lỗ lão gia lấp ló đến nửa đường,  gặp Cừu Ương và Vạn Bảo Bảo.
 "Đây là lão gia, thiếu gia và tiểu thư của nhà họ Hoài ?" Lỗ lão gia   căn phòng  đốt thành than đen, tất cả chỉ là một khối đen thui,  thể nhận  đặc điểm hình thể nào.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/su-muoi-muoi-dung-la-chua-he-that-do/chuong-85-2.html.]
Vạn Bảo Bảo: "Họ thấy cùng đường,  t/ự v/ẫn,  đốt luôn cả nhà. May mà sư   dập lửa kịp thời, nếu  hậu quả khó lường." 
Lỗ lão gia nhớ   ở chùa Sen, hai vị  cũng t/ự v/ẫn thì .    thể  gì chứ? Lỗ lão gia lau mồ hôi, gật đầu: "Hai vị  vất vả . Vạn tu sĩ, v/ết th/ương của  thế nào?"
V/ết th/ương  cánh tay trái của Vạn Bảo Bảo khá nặng, nhưng  lẽ vì  ăn khá nhiều củ sen vàng nên m/áu  ngừng chảy, chỉ cần băng bó và nghỉ ngơi tĩnh dưỡng. Mấy con búp bê củ sen  đến đứt , đứa nào cũng tranh  bẻ tay  để nàng ăn.
 
 Vạn Bảo Bảo liên tục xua tay: "Không cần,  cần ! Lần  các ngươi uống say giật mất cánh tay, đủ cho  ăn cả trăm năm !"
Sau đó, Lỗ lão gia dẫn nha dịch đến dọn sạch kho báu của nhà họ Hoài, thu hồi sổ sách. 
Điều đáng sợ hơn, ở quanh sân của Hoài Hân và Hoài Bằng,   đào  vô  x/ác c/hết. Những nam nhân  nhốt trong phòng của bọn chúng.  , phòng của hai      nữ nhân. Hầu hết những  đàn ông  đều trở về nhà. Số ít còn    nơi nương tựa, Lỗ lão gia đang đau đầu     .
 
Hải Thượng Phiêu và Vạn Bảo Bảo  giúp  giải quyết vấn đề . Nếu bọn họ sinh     nghề bu/ôn phấn b/án hương, họ sẽ  ngăn cản. Dù  mỗi   một chí hướng, nghề nào cũng   tài giỏi. Nếu  học bản lĩnh,  thể đến Thượng Nguyên Tông. Nếu lòng hướng về biển,  đến vùng trời rộng lớn để thử sức,  thể đến Hải Thượng Phiêu.
Có lẽ vì   nhà họ Hoài từ nhỏ  tu tiên, những vị công tử    ấn tượng  với tu sĩ, nên tất cả đều đến Hải Thượng Phiêu! Chu Thanh Ba  vui mừng,  biển vất vả  bao, chiêu mộ  khó vô cùng. Đại cục  định, Chu Thanh Ba   tiền   loại  đối thủ là nhà họ Hoài, lập tức tự bỏ tiền túi  để mở tiệc.
 
Những  của Hải Thượng Phiêu cũng  thương  ít. Mặc dù  thương như , họ cũng  quên uống rượu. Cứ nhắc đến rượu, tinh thần họ  phấn chấn hẳn lên! Với tư cách là đại diện rượu của Thượng Nguyên Tông, Lý Thành và Đại Thành "bỏ tối theo sáng" trở thành lực lượng chủ lực, hạ gục hết   đến  khác. Tối hôm đó, trong quán trọ   thêm mấy vò rượu cư/ơng th/i quý giá.
 
Tại bữa tiệc, Vạn Bảo Bảo tò mò hỏi  trai cứng đầu  nghề gì. Sau khi thấy "Bảo Lộ " biến thành mỹ nhân,  trai cứng đầu ngây  một lúc,  mới : "Nhà  từ tổ tiên   nghề đ/ồ t/ể."
Thì   trai cứng đầu cũng . Vạn Bảo Bảo thầm nghĩ: Thảo nào  tay gọn gàng đến thế.
Những  của Hải Thượng Phiêu  tặng cho Vạn Bảo Bảo  nhiều t/huốc bôi ngoài da và vải để băng bó. editor: bemeobosua. Sau khi  về, nàng định tự  băng bó, nhưng Cừu Ương trực tiếp bế nàng lên đùi,   lời nào,  tự tay băng cho nàng. Vạn Bảo Bảo sợ   tay  đúng lực, vội vàng : 
"Huynh nhẹ tay thôi nhé, đau lắm."
 
Cừu Ương ngừng động tác,  với Vạn Bảo Bảo: "Ngủ  sẽ  hơn." 
Ngủ  thì sẽ  sợ đau nữa. Cừu Ương nhẹ nhàng chạm  trán Vạn Bảo Bảo, nàng lập tức chìm  giấc ngủ. Khi nàng mở mắt  nữa, v/ết t/hương  chỉ  băng bó  mà ngay cả quần áo cũng   .
Nàng    Cừu Ương. Hắn   hóa thành s/át khí, mềm mềm, vô cùng dễ ngủ. Vạn Bảo Bảo mãi  mới nhận : 
"Nếu ở thời hiện đại, đây chẳng  là gây mê   khi  th/uốc  ?"