87.
Lại qua một ngày, Lỗ lão gia dẫn theo nha dịch và rượu  thương lượng với các gia tộc. Không  là hành động nhổ tận gốc nhà họ Hoài  uy h/iếp  họ,  là cuốn sổ sách trong tay Lỗ lão gia khiến họ mồ hôi lạnh toát, tóm  đều  hợp tác  việc.
Mấy gia tộc ban đầu  "chỉ đạo" Lỗ lão gia, giờ đây   im lặng, ngoan như gà con. Khi Lỗ lão gia , họ  ngừng gật đầu đồng ý, sợ vị quan lớn  sẽ tìm cách tr/ừng p/hạt họ.
Lỗ lão gia  bao giờ  đối xử như  . Cuối cùng ông cũng nở mày nở mặt một phen. Ngày xưa  quan, ông chẳng  nên trò trống gì,  những  kiếm  lợi lộc mà còn sợ đủ thứ. Sợ cường hào địa phương, sợ quan ,   ai là ông  sợ.
 
Giờ đây, ông ưỡn n/gực hiên ngang. Cả Bắc Thành đều , vị tri phủ mới đến  chỉ  q/uan hệ với Thượng Nguyên Tông, ngay cả Hải Thượng Phiêu cũng nể mặt . Đi  Lỗ lão gia cũng  dân chúng đến bắt chuyện. Đi ăn cơm, lầu rượu  chỉ miễn phí đồ ăn mà còn miễn cả tiền, vô cùng nhiệt tình. Lỗ lão gia tuy nhút nhát và sợ chuyện, nhưng ông      việc gì thiết thực, nên ông  bao giờ nhận đồ của dân, dù  phu nhân nhà ông cũng  thiếu vàng bạc.
Giờ   miễn phí cho ông, ông  thấy ngại, còn trả thêm tiền cho họ. Vô tình cắm liễu, liễu  thành cây, những chuyện   trở thành chuyện   truyền miệng.
Trong lúc Lỗ lão gia bận rộn gây quỹ, Vạn Bảo Bảo và Cừu Ương  dời núi gần bến cảng, nhường chỗ cho Hải Thượng Phiêu xây nhà. Chu Thanh Ba nhờ nàng nhắn  với Chu Linh,  rằng  thứ đều , đợi   nàng   cơ hội xuống núi, hãy đến Bắc Thành hoặc về đảo thăm. Người nhà họ Chu  lẽ  thích  thư, Vạn Bảo Bảo đành  máy ghi âm hai .
 
Làm lễ vật tiễn biệt, Chu Tam thúc còn tặng Vạn Bảo Bảo một túi ngọc trai lớn. Ngọc trai  màu trắng pha chút hồng, khiến Vạn Bảo Bảo gọi thêm mấy tiếng "Tam thúc". Loại ngọc trai tự nhiên    là loại nuôi cấy  . Chu Thanh Ba tặng nàng là loại trăm dặm mới  một, gần như   tì vết tự nhiên. Vạn Bảo Bảo cẩn thận gói , cho  túi bách bảo. Nàng nghĩ bụng, khi về sẽ  hai chuỗi vòng ngọc trai, một chuỗi cho nàng, một chuỗi cho Chu Linh. Dù , Tam thúc  bỏ   ít công sức, với cả bốn năm trăm  đều sẵn sàng xông lên. Còn nàng,  thực tế chỉ   nàng và Cừu Ương.
Bức thư cầu cứu tuy   ẩn danh, nhưng Vạn Bảo Bảo vẫn tìm  chủ nhân của nó. Người  thư là một nương tử  phu quân  Hoài Hân cư/ỡng đ/oạt về phủ. May mắn ,  vẫn còn sống. Mấy ngày , nhân lúc loạn lạc  trốn thoát khỏi phủ nhà họ Hoài. Phu thê họ quỳ lạy cảm tạ Vạn Bảo Bảo và Cừu Ương. Vạn Bảo Bảo  quen   khác quỳ lạy , liền kéo Cừu Ương bỏ chạy.
 
Trước khi , nàng cuối cùng cũng gặp  phu nhân của Lỗ lão gia. Phu nhân trông  bốn mươi tuổi, thần sắc  , nhưng khuôn mặt thì lạnh nhạt, là một mỹ nhân lạnh lùng. Vạn Bảo Bảo  từng thấy Lỗ lão gia tìm g/ái l/àng c/, ban đầu nàng tưởng ông  và phu nhân  hòa hợp. Ai ngờ,  mặt phu nhân, Lỗ lão gia  ngoan ngoãn đến lạ.
Phu nhân  cầm đũa lên, Lỗ lão gia  bắt đầu múc canh. Phu nhân  uống xong canh, Lỗ lão gia  bóc vỏ tôm, gắp thịt ngao. editor: bemeobosua. Phu nhân dùng khăn lau miệng, Lỗ lão gia liền rót đầy rượu cho nàng, sai tiểu nhị mang hai chiếc khăn nóng để phu nhân rửa tay. Vạn Bảo Bảo  bao giờ thấy phu nhân cầm bất cứ thứ gì khác ngoài đũa.
 
Nhà Phu nhân kinh doanh. Theo lời Lỗ lão gia, bà   nhiều cửa hàng ở kinh thành. Phu nhân ông từ lúc còn là trâm   giúp đỡ cửa hàng. Nhà ông già vợ cũng  theo quy tắc "truyền nữ  truyền nam", nên phu nhân ông  uống rượu và cả đ/ánh kiếm. Nhìn cách Lỗ lão gia đối xử với phu nhân, đúng là "ngậm trong miệng sợ tan, nâng trong tay sợ vỡ". Vậy tại    tìm g/ái l/àng c/? Thật sự  thể hiểu nổi.
Vạn Bảo Bảo dùng chân va  Cừu Ương,  nhỏ: "Huynh học hỏi   ." 
Vừa gắp thức ăn,  bóc tôm,  rót rượu, trong mắt chỉ  phu nhân. Cừu Ương liếc  nàng: "Nàng   tịch cốc ?"
Vạn Bảo Bảo: "Ta  tịch cốc ?" Nàng  là cái sự ân cần đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/su-muoi-muoi-dung-la-chua-he-that-do/chuong-87-1.html.]
 
Cừu Ương  nàng, lẳng lặng cầm vò rượu lên, rót đầy cho nàng,  hỏi: "Vậy là rót rượu ?"
Vạn Bảo Bảo mỉm : "Ta  là sự chu đáo, tỏ vẻ ân cần. Huynh xem, Lỗ lão gia h/ận  thể nhét phu nhân  mắt."
Cừu Ương  Lỗ lão gia, thản nhiên : "Hắn  thể  ."
Vạn Bảo Bảo: "Cái gì?"
Cừu Ương: "   thể."
 Hắn nghiêm túc : "Ta còn  thể cho nàng   từ miệng,   từ mắt."
 
Vạn Bảo Bảo: "Huynh giỏi lắm." Thật  ngờ   thể    lời .
Cừu Ương: "Trong cơ thể , nàng  từng   mà?" 
Hắn ngày nào cũng dùng s/át khí bao bọc nàng, chính là  hòa nàng  cơ thể . Mối q/uan hệ  thiết như , chẳng   hơn việc chỉ nhét  mắt ?
Vạn Bảo Bảo: "Khụ khụ, ừm, sư , đừng nghiêm túc  những lời ."
Nàng tâm hồn già cỗi , chịu  nổi.
Lỗ lão gia tửu lượng bình thường, nhưng  thích uống hai chén. Càng uống càng  nhiều, kéo Lý Thành bắt đầu buôn chuyện. Lý Thành vô cảm rót rượu cho ông, nghĩ bụng rót cho ông say sớm để còn về  quán trọ sớm.
 
Lỗ phu nhân  với Vạn Bảo Bảo: "Chúng   ngoài  dạo một chút  ?" 
Vạn Bảo Bảo cũng  ngưỡng mộ Lỗ phu nhân, bèn : "Được chứ, chợ đêm bên ngoài  vẻ  náo nhiệt."
Lỗ phu nhân  cần nha   theo, cùng Vạn Bảo Bảo  lượt  khỏi phòng. Phu nhân  chuyện thông minh và tự nhiên,  giống một nữ tử  g/iam trong nội trạch chút nào. Bà  thể  chuyện  về  thứ. Lỗ phu nhân khẽ mỉm : 
"Lão gia nhà   giỏi chuyện quan trường, tính tình nhút nhát sợ hãi,  còn thích lười biếng trốn việc. Nhờ  hai vị  , ông  mới  thể  đổi."