07
 
“Cái gì?” 
 
Cố Nghiêu hoảng hốt lấy điện thoại  lướt xem. 
 
Sắc mặt Hứa Hân Hà cũng  đổi, lập tức mở điện thoại. 
 
Trên bảng xếp hạng hot search của Weibo, đúng thật  tên mấy  họ  ở vị trí  cao. 
 
Nhấp  xem, đoạn video  cảnh   loạn trong khuôn viên trường, giữa vòng vây sinh viên,   từng lời từng chữ đầy phẫn nộ hiện rõ mồn một. 
 
Ống kính còn đặc tả rõ khuôn mặt của Cố Nghiêu và Hứa Hân Hà dính đầy m.á.u gà. 
 
Mức độ bàn luận bùng nổ. 
 
【Không ngờ Hứa Hân Hà  là loại  như  ?】 
 
【Chuyện  thật gây sốc, em rể và chị vợ mà!】 
 
【Nếu chuyện  là thật thì đúng là trái đạo lý quá mức. Hình tượng sụp đổ   .】 
 
【Còn là giáo sư đại học nữa, còn dạy ai  nữa đây?】 
 
【Hình tượng độc lập, nữ chính mạnh mẽ gì chứ? Nữ chính mạnh mẽ là  quyến rũ chồng của em gái  ? Quá phản bội  hình ảnh  phụ nữ thực sự  yêu thương.】 
 
Sắc mặt Hứa Hân Hà trở nên cực kỳ khó coi. 
 
“Thục Vân!” 
 
Cố Nghiêu gào lên giận dữ lao về phía phòng. 
 
Lúc ,  cũng kéo vali bước .
 
Cố Nghiêu lập tức túm lấy : 
 
“Cô mau chóng đăng bài đính chính  mạng ! Cô  hại c.h.ế.t  và Hân Hà ?” 
 
“Thục Vân, chị là chị ruột của em,  em  thể hại bọn chị như  chứ!”  Hứa Hân Hà đau khổ . 
 
 lạnh lùng  họ: 
 
“Đã dám  chuyện đó, thì chịu hậu quả   là điều nên  ?” 
 
“Cô!” 
 
Sắc mặt Cố Nghiêu  đổi, giơ tay lên định tát . 
 
 lập tức né sang một bên: 
 
“Chậc chậc, còn định thẹn quá hóa giận nữa cơ .” 
 
“Thục Vân, cô—!” 
 
Cố Nghiêu run rẩy chỉ tay  : 
 
“Tốt nhất cô nên lên mạng giải thích rõ ràng cho ! Cô  hủy hoại cái nhà  ?” 
 
Hủy hoại cái nhà ? 
 
Ha. 
 
  khẩy  Cố Nghiêu một cái, kéo vali bước . 
 
“Mẹ!” 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/su-phan-boi-cua-chong-va-con-trai/5.html.]
 
Cố Trạch Hòa vội chạy lên chắn  mặt : 
 
“Sao   thể đối xử với ba và dì Hà như ? Mẹ mau lên mạng giải thích , nếu  nhà  sẽ  bao nhiêu lời đàm tiếu đây !” 
 
Trương Man mặt mày tái mét: 
 
“Thật  hiểu    là vì cái gì. Từng tuổi   còn gây chuyện, vốn dĩ là một  phụ nữ đoan trang, giờ  nổi tiếng  mạng vì mấy chuyện nhục nhã thế ,  thấy  hổ ?”
 
“Không  văn hóa đúng là đáng sợ thật.”
 
08
 
 hất mạnh tay Cố Trạch Hòa , lạnh lùng bước thẳng  ngoài. 
 
Cố Trạch Hòa  kéo    nữa: 
 
“Mẹ! Mẹ thật sự  hại ba và dì Hà ? Mẹ   chuyện như   ? Có   như , con cảm thấy mất mặt lắm! Mẹ đừng ! Mau lên mạng  rõ cho ba và dì Hà !” 
 
 giật mạnh tay , lạnh lùng  đứa con trai ruột mà   từng khổ cực sinh : 
 
“Chắc con  sớm cảm thấy mất mặt vì    như ,  đổi một   khác   ? Hôm nay  cho con toại nguyện.” 
 
Cố Trạch Hòa sững sờ: 
 
“Đến tuổi  ,  còn bất mãn điều gì nữa chứ? Ba bây giờ là giáo sư đại học đàng hoàng, con và vợ con cũng đều  công việc tử tế,  chẳng thiếu gì cả mà  gây chuyện thế ... Mẹ  xứng   con ?” 
 
“,   xứng. Nên bây giờ  tự ,  ai cần  đuổi.”    lạnh, hất tay bỏ . 
 
Cố Trạch Hòa sững   đó. 
 
“Thục Vân!” 
 
Cố Nghiêu nghiêm giọng gọi : 
 
“Nếu cô    ầm đến mức ,  cũng sẽ  giữ nữa.  chuyện đính chính  mạng, cô nhất định  !” 
 
“  đó! Muốn  thì , nhưng đừng để  vết nhơ cho cái nhà !”  Trương Man cũng chặn  mặt .
 
Hứa Hân Hà lên tiếng: 
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
 
“Thục Vân, bọn chị cũng  giải thích với em , tất cả chỉ là hiểu lầm thôi.” 
 
“Chị  trong lòng em luôn  bất mãn với chị. Năm xưa khi chị trở về nhà họ Hứa, em  cảm thấy chị cướp mất gia đình của em.” 
 
“Em từng học giỏi hơn chị, nhưng cuối cùng  là chị thi đỗ ngôi trường đại học mà em luôn mơ ước.” 
 
“Vì  em luôn cảm thấy bất công, nghĩ rằng chị  lấy  tất cả của em.” 
 
“Giờ em  nghĩ rằng chị  cướp luôn chồng em, nên mới   chuyện như thế .” 
 
“ em cần gì  nghĩ nhiều như ? Chị  từng  tranh giành gì với em cả. Nếu chị thật sự , thì mấy chục năm  chị  giành ,   ?” 
 
 lạnh lùng  cô , chỉ thấy những lời   bọc đường đầy giả dối. 
 
“Mẹ , mấy chục năm , ai cũng   phận riêng cả. Dì Hà hôm nay thành công,  yêu mến, là vì dì   năng lực.” 
 
Cố Trạch Hòa cất giọng khinh thường: 
 
“Mẹ nghĩ  cũng  thể   như dì  ?” 
 
“Cuộc sống hiện tại của    đang   ? Sao   cứ  mơ tưởng đến những thứ    khả năng với tới?” 
 
“Nếu  thật sự để ba và dì Hà  chửi bới mà  chịu lên tiếng đính chính, thì đừng trách con  nhận  nữa!” 
 
 bật  một tiếng.