Sư phụ Ngày Ngày Cầu Xin Ta Đừng Phá Cảnh - Chương 52
Cập nhật lúc: 2025-11-23 10:02:16
Lượt xem: 75
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tuân Diệu Lăng , liền thấy Diêu Tương Cố đỏ mặt : "Tuân đạo hữu, ... chúng lưu phương thức liên lạc qua ngọc giản ? Hy vọng còn cơ hội cùng cô luận kiếm!"
Lưu thì lưu , ngươi đỏ mặt cái gì chứ?
Tuân Diệu Lăng sảng khoái móc ngọc giản , chạm nhẹ ngọc giản của đối phương. Loại ngọc giản kiểu mới mắt mấy năm gần đây chỉ cần chạm là thể lưu một tia khí tức, tự động thêm đối phương danh sách liên lạc, việc cứ trực tiếp liên hệ là . Tuy nhiên, ngọc giản của Tuân Diệu Lăng là do tông môn cấp phát, bên trong tích hợp sẵn nền tảng dành riêng cho tử, lưu thông tin ngọc giản của các trưởng lão và t.ử truyền các ngọn núi, cần nàng tìm từng để chạm .
Sau khi lưu thông tin của Tuân Diệu Lăng xong, Diêu Tương Cố mới phát hiện nếu chỉ lưu mỗi thông tin của một cô gái thì vẻ như dụng ý khác. Vì thế chần chừ một lát, đôi mắt trong veo chút bụi trần chuyển hướng sang Khương Tiện Ngư...
Khương Tiện Ngư: "..."
Thẳng thắn mà , ghét vị t.ử truyền của Vô Trần tôn giả . Hắn chỉ lớn hơn Tuân Diệu Lăng hai tuổi, nét mặt vẫn còn vương chút trẻ con, nhưng kiếm ý thì mênh m.ô.n.g cuồn cuộn, tính cách bản cũng khá vô hại.
Khương Tiện Ngư trầm mặc một lát, ánh mắt mong chờ của đối phương, cuối cùng vẫn thêm thông tin ngọc giản .
Lâu Mộ Vân bên cạnh, từ đầu đến cuối như vô hình: "..."
Nàng sắp đến nơi .
Nhìn dáng vẻ hòa thuận vui vẻ của ba , nàng sụp đổ nghĩ rằng, nàng chẳng còn chỗ dựa nào nữa — ngay cả Diêu sư cũng sẽ về phía nàng!
...
Đêm xuống, Lưu Vân Tạ đèn đuốc sáng trưng.
Dưới ánh đèn trôi chảy như nước, khung cảnh ăn uống linh đình náo nhiệt.
Lần đến tham gia bí cảnh Bắc Hải nhiều là thế hệ trẻ tài năng trong các tông môn, thể là lực lượng nòng cốt tương lai của giới Tu chân. Các t.ử ai nấy đều quần áo bảnh bao, thưởng thức mâm cao cỗ đầy, phong độ nhẹ nhàng, phần nào cho thấy sự yên phồn vinh của giới Tu tiên hiện giờ.
Một vị trưởng lão chấp sự của Thanh Lam Tông cảnh tượng , khẽ mỉm , thức ăn bàn một miếng cũng động tới. Hắn chỉ lấy bầu rượu cũ kỹ của , ngửa đầu ừng ực uống hai ngụm, vài giọt rượu rơi xuống ướt vạt áo xanh mỏng manh.
"Hưng Hoài , quả là lâu gặp."
Người tới mặc một bộ bạch y, ngoại hình chải chuốt cực kỳ thanh quý tiêu sái, thoạt thần thái như mới ngoài ba mươi, nhưng quan sát kỹ thể thấy những nếp nhăn li ti nơi khóe mắt.
Hai vị chính là trưởng lão chấp sự phụ trách dạy dỗ tân t.ử của Thanh Lam Tông. Chỉ là một phụ trách t.ử nội môn, phụ trách ngoại môn.
Trưởng lão áo xanh tên là Từ Hưng Hoài, trưởng lão áo trắng tên là Lệ Thiện Tư. Hai từ khi nhập môn là chỗ quen cũ, tu vi cũng sàn sàn như . Chỉ là một bề ngoài trông như đến tuổi hoa giáp (60 tuổi), trẻ hơn nhiều.
"Là Thiện Tư . Ngồi, ."
"Hưng Hoài , thấy đũa bát bàn chẳng động chút nào, chỉ lo chuốc rượu cho thế?"
"Ta lớn tuổi , ăn uống chẳng mùi vị gì nữa, giờ chỉ hứng thú với bạn già trong bầu rượu thôi. Rượu là bá chủ niềm vui, xóa ưu phiền mang an lạc..." Từ Hưng Hoài chép miệng, "Huynh một ngụm ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/su-phu-ngay-ngay-cau-xin-ta-dung-pha-canh/chuong-52.html.]
"Thôi miễn ." Lệ Thiện Tư từ chối, khỏi cảm thán, "Chưởng môn vì giữ thể diện cho Thanh Lam Tông chúng cũng coi như chịu chi vốn gốc đấy, mỗi bàn mỗi tiệc đều xứng với sơn hào hải vị, tiên cam ngọc lộ. Đám tiểu bối bây giờ đúng là hưởng phúc."
Để thể hiện sự hào phóng, Thanh Lam Tông cho phép tất cả t.ử của Tiên Minh bách gia tham gia bí cảnh đều đến ăn chực.
Nếu đổi là ngàn năm , vật tư thiếu thốn, nay đây mai đó, thì cho dù là Thượng Tam Tông cũng cái hào khí mở tiệc chiêu đãi, ban ân trạch cho đồng bào thế , những môn phái nhỏ ăn bữa hôm lo bữa mai tự nhiên cũng chẳng cửa mà ké. Có thể ăn một bữa no là may, chứ cứ đói mãi thì chỉ nước c.h.ế.t đói.
Từ Hưng Hoài mở đôi mắt đục ngầu, thần thái say khướt, cũng rốt cuộc là say mấy phần: "Đừng nghĩ như . Chúng hiện tại sống chẳng cũng là ngày lành ? Nếu là ở ngàn năm , e là đến cái chỗ yên ăn bữa cơm an nhàn cũng . Con mà, học cách đủ."
"Nói cũng ." Đối phương khổ, miệng thì tán đồng nhưng thần sắc như , "Ngươi và vận khí mới thể sống sót qua trận đại chiến đó, còn trưởng lão chấp sự ở đại tông môn hiển hách. Đáng tiếc, năm xưa chúng g.i.ế.c địch quá liều mạng, dẫn đến để vết thương cũ, cảnh giới đình trệ, thọ nguyên khó giữ. Đặc biệt là ..."
Lệ Thiện Tư thôi, bởi bên cạnh vang lên tiếng ngáy khe khẽ.
Hắn sang , Từ Hưng Hoài gối đầu lên cánh tay ngủ say sưa, mái tóc như cỏ khô phủ đầy mặt bàn, lạc lõng thất vọng, lôi thôi lếch thếch.
Hồi lâu , Lệ Thiện Tư bất đắc dĩ bật .
Đôi mắt như ôn nhã bỗng trở nên đen tối rõ.
Thư Sách
Cách họ xa là trung tâm của cả sảnh đường, các trưởng lão dẫn đội của Thượng Tam Tông xã giao trong yến tiệc bàn việc chính sự.
Một vị trưởng lão của Thanh Lam Tông vuốt chòm râu bạc trắng, : "Gần đây Ma tộc thường xuyên dị động. Xem chỉ châu Ninh Lan của dấu vết ma tu hoạt động, mà ngay cả châu Hạo Minh cũng..."
Huyền Hoàng tông là tông môn đầu châu Hạo Minh, tình báo họ mang đến thường sai .
Có vị trưởng lão tính nóng nảy bắt đầu phỏng đoán: "Lần mục đích của bọn chúng là gì? Là chuông Phục Ma là kết giới Hải Thiên!"
"Ta thấy cũng cần thần hồn nát thần tính như thế. Khoảng cách đại chiến Tiên - Ma quá ngàn năm, cho dù là quần ma cũng cần nghỉ ngơi lấy sức..."
" Ma tộc bao giờ là những kẻ bừa. Với sự xảo quyệt của chúng, mỗi hành động đa phần đều mục đích, khả năng cao là đang ấp ủ âm mưu gì đó."
"Chẳng Phi Quang tôn giả của Quy Tàng tông vẫn đang trấn thủ gần Thiên Ma Hải ? Nếu lượng Ma tộc vượt biển đến gì bất thường, bà hẳn là đầu tiên nhận mới ."
"Việc khả năng lớn khả năng nhỏ đều . Không Phi Quang tôn giả gửi tin gì về ..."
Nói đoạn, chuyển ánh mắt sang Tạ Chước.
Lại thấy tâm tư căn bản đặt ở chuyện , mà đang tủm tỉm chỉ cho Tuân Diệu Lăng xem bàn tiệc món nào ngon nhất.