Sau khi Lâm Nghiêu thắng trận,  vẫn  vội rời khỏi lôi đài. Xung quanh yên tĩnh trở , dường như tất cả đều đang chờ điều gì đó.
Quả nhiên, chỉ thấy  chắp kiếm, ngẩng đầu  về phía khán đài cao nhất, lớn tiếng : "Đệ tử Lâm Nghiêu,  khiêu chiến  tử  truyền của bản tông!"
Một câu  khiến cả khu thi đấu của Vô Ưu Phong và khán phòng rúng động!
Bất kể kết quả  , trong ba mươi năm qua, Lâm Nghiêu là  đầu tiên dám đưa  yêu cầu khiêu chiến  truyền  tử trong đại bỉ tông môn!
Khiêu chiến  truyền là chuyện  nhỏ, các phong chủ vốn đang rảnh rỗi cũng  khỏi chú ý đến náo nhiệt  .
Chưởng môn Huyền Minh Tiên Tôn đang bế quan, phong chủ Vô Ưu Phong là Phi Quang Tôn Giả hiện đang du hành bên ngoài, vì thế  bộ việc điều phối đại hội   đều do phong chủ Đào Nhiên Phong, Tần Thái Sơ quyết định.
Tần Thái Sơ trầm ngâm : "Đệ tử   khiêu chiến  truyền, nhưng hiện tại  ai phù hợp  đối thủ cho ?"
Một bên, Tạ Chước  nhàn nhã gõ quạt lên lòng bàn tay,   : "Thân truyền  tử Vô Ưu Phong là Khương Tiện Ngư, tu vi Trúc Cơ đại viên mãn, cách  đến hai cảnh giới,  thích hợp. Dưới Khương Tiện Ngư là Thương Hữu Kỳ và Triệu Tố Nghê, một Trúc Cơ tầng hai, một Trúc Cơ tầng ba. Còn ..."
Hắn dừng một chút, giọng trầm xuống: "...Còn  là tiểu đồ  của ."
Tuân Diệu Lăng, tu vi Luyện Khí tầng chín.
Lâm Nghiêu  mới đánh bại một kiếm tu cũng ở Luyện Khí tầng chín.
Trong mắt  ngoài, đối thủ thích hợp nhất rõ ràng chính là Tuân Diệu Lăng, gần như  “định chế riêng” cho , là một bậc thềm  hảo.
Thế nhưng Tạ Chước chẳng hề lo lắng, thậm chí còn nở nụ  nhẹ: "Cho A Lăng  sân    nhỉ? Liệu  đả kích quá mạnh đến tinh thần chiến đấu của  tử ?"
Tần Thái Sơ mỉm : "Khiêu chiến  truyền vốn  dễ. Cứ để  tự chọn ."
Ánh kim chợt lóe,  bảng đối chiến hiện lên danh sách  truyền  tử. Dưới tên mỗi  còn ghi rõ tu vi.
Lâm Nghiêu chăm chú  kỹ, mồ hôi lạnh dọc theo cổ nhỏ giọt xuống lưng.
Hắn sớm đoán rằng  truyền  tử tu vi đều  tầm thường. Dù bản   ẩn giấu thực lực, nhưng đối thủ   thể chọn   hạn chế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/su-phu-xin-ta-ngay-ngay-dung-dot-pha-canh-gioi/chuong-50.html.]
Kim Đan trở lên, trực tiếp loại. Chỉ còn  Trúc Cơ...
Hắn  chọn   tính cơ động yếu, hoặc là trận tu, hoặc là ngự thú linh tu luyện chủ yếu.
Sau một hồi cân nhắc,  báo tên    khiêu chiến: "Đệ tử Lâm Nghiêu, thỉnh  tử  truyền Pháp Nghi Phong, Tuân Diệu Lăng sư thúc ứng chiến!"
Lại một trận ồn ào vang lên.
Vài  tử am hiểu tình hình các phong nhỏ giọng bàn luận: "Tuy sớm đoán   sẽ chọn Tuân sư thúc, nhưng  ngờ  thực sự chọn!"
"Câu 'quả hồng thì  chọn quả mềm mà bóp' đúng là chân lý, nhưng quả mềm  bóp mạnh thì cũng vỡ đầy tay đấy. Tuân sư thúc tuy là trận tu,  lớn hơn  nhiều tuổi. Dù  thắng thì cũng dễ  Huyền Vi Chân Nhân của Pháp Nghi Phong ghi hận."
"Cũng  chắc . Tạ Chân Nhân tính tình , sẽ  vì  mà  khó Lâm Nghiêu."
"Ngươi chắc ? Chẳng lẽ ngươi quen Tạ Chân Nhân ? Trong Tu Chân Giới,  ngoài và  trong khác  nhiều lắm đấy."
"Cũng đúng thật."
Ngoài  ít  dè dặt bàn tán, đa phần các  tử đều cực kỳ phấn khích  việc Lâm Nghiêu dám khiêu chiến  truyền, vô cùng khâm phục dũng khí của .
Thân truyền  tử  tài nguyên vượt xa thường nhân,  thế bình thường gặp mặt còn  xưng là "sư thúc", hành lễ đầy đủ. Khoảng cách địa vị quá lớn dễ sinh tâm lý xa cách. Như Tuân Diệu Lăng, một thiên tài “hào quang từng rực rỡ”  sớm   ít  chờ mong  xem nàng thất bại.
Lần , Lâm Nghiêu chính là  “mở màn” cho màn chê  .
"Cho dù linh căn  khác biệt đến mấy thì  ?" Có  lớn tiếng hét lên, giọng đầy phấn khích: "Thế gian xoay chuyển, đạo trời luân hồi. Đệ tử  truyền cũng sẽ  ngày   tử ngoại môn đánh bại! Dám cá cược ? Ta cược Lâm Nghiêu thắng!"
"Ta cũng đặt cho Lâm Nghiêu!"
"Cần gì  cá cược nữa? Lâm Nghiêu  mới đánh bại một Luyện Khí tầng chín kiếm tu. Ai  ngu mà cược ngược chứ?"
Ngân hà lấp lánh
Khuy Thế Kính cũng  truyền âm, lập tức truyền những lời  đến tai Tuân Diệu Lăng đang  vây xem giữa đám đông.
Quả nhiên là   cũng trúng đạn .