Sự Rung Động Có Chủ Ý - Chương 17: Muốn cưỡng ép sao? Đá cho anh ta một cú nằm đo đất!
Cập nhật lúc: 2025-07-26 15:00:05
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mấy ngày nay, Chu Bách Vũ ăn ngon, ngủ yên, hai mắt đỏ ngầu vì tìm cô. Vừa nghĩ tới cảnh cô và tên đàn ông liếc mắt đưa tình, ngọn lửa ghen trong lòng lập tức thiêu rụi lý trí còn sót của .
“Chuyện của liên quan đến !” Chung Thư Ninh nghiến răng .
“Anh đồng ý hủy hôn! Em vẫn là vợ cưới của , chuyện của em đương nhiên liên quan đến !”
Cô liều mạng giãy giụa, dồn hết sức lực mới thoát khỏi tay , hất mạnh khỏi sự khống chế.
“Chu Bách Vũ, đây là đồn cảnh sát đấy!”
Ba chữ “đồn cảnh sát” khiến chút lý trí cuối cùng của tạm thời về.
Anh hít sâu, cố điều chỉnh thở: “Thư Ninh , xin . Anh chỉ là… thấy em với tên thiết quá, kiềm .”
“Em đừng giận nữa, thật lòng yêu em.”
“Chỉ cần em chịu về, chuyện gì cũng thể bỏ qua.”
Chung Thư Ninh hít sâu một , thẳng : “Đầu thật sự thương ?”
Chu Bách Vũ ngẩn : “Em lo cho ?”
“Anh mà, em vẫn còn tình cảm với … Hôm ở trung tâm đào tạo, những lời em đều chỉ là nhất thời giận dỗi thôi, đúng ?”
“Còn cái tên đàn ông là em cố ý tìm đến để chọc tức đúng ?”
“Hắn xứng với em. Nhìn thì thô kệch cao lớn, rõ là loại đàn ông cục súc, chăm sóc nổi cho em?”
Tuy Chu Bách Vũ ngũ quan quá nổi bật nhưng cách ăn mặc, danh phận con nhà giàu chống lưng, xung quanh chẳng thiếu gì cô gái lấy lòng. So với , Lý Khải đúng là trông quá bình thường.
Chung Thư Ninh mím môi, khẽ hỏi: “Đầu còn đau ?”
Chu Bách Vũ sững , cơn ghen lập tức tiêu tan. Anh cô như thể tin nổi, ánh mắt bừng sáng vì mừng rỡ: “Thư Ninh… em lo cho !”
“Anh đến bệnh viện đúng ? Bác sĩ ? Có dặn kiêng gì ?” Chung Thư Ninh hỏi quan sát vết thương đầu , vẻ mặt đầy quan tâm.
“ thật ngờ… ngờ đó thương. Là của …”
“Chấn động não thể xem nhẹ, là đến bệnh viện khác kiểm tra .”
Niềm vui của Chu Bách Vũ lộ rõ mặt, gần như giấu : “Thư Ninh, cứ tưởng em còn quan tâm gì đến nữa, cứ tưởng mất em . Mấy ngày em biến mất, mới hiểu , thật sự thể sống thiếu em.”
Chung Thư Ninh cúi đầu, ánh mắt ẩn giấu điều gì đó, giọng như mang theo chút tủi : “Anh cũng mà, bố Chung Minh Nguyệt gả cho .”
“Vốn dĩ thích em !”
“ .”
“Em tin , chỉ cần em gật đầu một cái, sẽ đưa em đăng ký kết hôn ngày.”
“ kéo ngoài chuyện .” Chung Thư Ninh thẳng mắt Chu Bách Vũ: “Giữa và loại quan hệ như nghĩ.”
“Em mở lời , thể đồng ý.”
“ dù cũng thương…” Chung Thư Ninh thoáng do dự, vẻ mặt khó xử: “Hay là để đưa đến bệnh viện kiểm tra nhé.”
“Không cần ! Anh cả, thật đấy! Không thương gì hết!”
Lúc , Chu Bách Vũ phấn khích đến mức quên cả bản .
“Anh gì cơ?” Chung Thư Ninh ngẩng lên, vẻ mặt như thể tin nổi.
“Lúc ở trung tâm đào tạo, đúng là động tay với … nhưng thương gì cả. Chỉ là chặn đường, mắng , còn dọa đánh. Anh tức quá nên… thật , điều quan trọng nhất là thế để ép em xuất hiện. Anh còn cách nào khác.”
“Vậy… giấy chẩn đoán của bệnh viện là ?”
“Là nhờ quen . Tất cả… đều là giả.”
“…”
Sự quan tâm gương mặt Chung Thư Ninh lập tức biến mất dấu vết. Chu Bách Vũ nhận ngay, cuống lên: “Thư Ninh , em đừng giận mà! Anh chỉ vì quá lo, quá sốt ruột khi tìm em…”
“Tất cả đều là giả ?” Chung Thư Ninh lặp , xác nhận một nữa, giọng lạnh rõ rệt: “Cả kết quả kiểm tra cũng là giả ?”
“Ừ, chỉ vì tìm em.”
“Không đang lừa đấy chứ?”
“Anh thật sự , em đừng lo.”
Chung Thư Ninh khẽ bật , giọng mang theo sự mỉa mai: “Chu Bách Vũ, thật sự chẳng đổi chút nào. Lúc nào cũng , sai chuyện giỏi viện đủ thứ lý do để bao biện.”
Meivory
Câu khiến sắc mặt Chu Bách Vũ đổi hẳn: “Chung Thư Ninh, em ý gì? Vừa chẳng em còn…”
Chung Thư Ninh thêm lời nào, bỏ .
Chu Bách Vũ lập tức nhận , cô đang diễn, cố tình dụ sự thật.
Vì một tên đàn ông khác.
Cô dám lừa !
Cơn giận dữ bốc lên tận não: “Chung Thư Ninh! Rốt cuộc em và quan hệ gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/su-rung-dong-co-chu-y/chuong-17-muon-cuong-ep-sao-da-cho-anh-ta-mot-cu-nam-do-dat.html.]
Chung Thư Ninh chẳng buồn đáp , chỉ lạnh lùng bước thẳng về phía cửa.
“Trong lòng em, rốt cuộc là gì chứ? Anh yêu em đến thế…”
Sự thờ ơ của cô khiến Chu Bách Vũ phát điên. Anh chụp lấy cánh tay cô, ép mạnh cô tường.
Dù gì cũng là phụ nữ, thể lực bằng đàn ông. Chung Thư Ninh đè chặt, thể động đậy: “Buông !”
“Chúng yêu lâu như , còn từng chạm em! Tên đàn ông đó gì hơn ? Anh cũng thể cho em những thứ mà cho em!”
“Anh bao giờ hiểu thật sự gì!”
“Chỉ cần em , đều thể cho!”
“Vậy thì thả !”
“Không ! Thư Ninh, thật sự thể mất em…”
Trong lúc , đôi môi nóng hổi của Chu Bách Vũ bất ngờ áp xuống…
Chung Thư Ninh vội nghiêng đầu, môi suýt nữa lướt qua bên má cô.
Hơi thở phả sát đến khiến cô buồn nôn.
“Chu Bách Vũ, thật kinh tởm!”
Một câu như thể giáng thẳng đầu , khiến Chu Bách Vũ đang mất lý trí lập tức khựng .
Cô thể ghê tởm?
Chính trong khoảnh khắc , Chung Thư Ninh bất ngờ co gối, dốc hết sức đá thẳng phần bên của !
…
Lúc , ngay ngoài phòng, luật sư nhà họ Chu đang cúi đầu xem điện thoại, còn Lý Khải thì tránh sang một bên gọi điện. Chuyện như thế , thể nào giấu Hạ Văn Lễ.
“…Vậy bây giờ tình hình thế nào?” Giọng Hạ Văn Lễ trong điện thoại mang theo chút cảm xúc nào, bình thản như nước.
“Hai họ đang ở riêng trong một phòng.” Lý Khải lấp lửng, dường như còn điều gì ngập ngừng.
“Anh còn chuyện gì ?”
“Sếp , ý là… hai họ từng đính hôn, dù gì cũng từng tình cảm. Mà hiện tại giữa và bà chủ… nền tảng lắm. Lỡ như Chu Bách Vũ quỳ, níu kéo, đó bà chủ mềm lòng thì… thì là…”
Hạ Văn Lễ nhướng mày: “Rồi nữa?”
Lý Khải hắng giọng một cái, đáp nhỏ nhưng thật: “Rồi đá luôn ngài.”
“…”
“Hay là để xông luôn, đưa bà chủ ngoài cho chắc ăn!”
Hạ Văn Lễ nhức đầu, đưa tay day trán.
Anh còn kịp lên tiếng, Lý Khải thấy một tiếng hét thảm thiết từ bên trong phòng vọng , giọng đàn ông gào rú như lợn chọc tiết, sắc nhọn, chói tai, khiến cả lập tức căng cứng.
Không kịp tắt máy, lập tức đạp cửa xông !
Trước mắt là cảnh Chu Bách Vũ đang quỳ sụp đất, hai tay ôm chặt phía . Cả co rúm , run rẩy trong đau đớn, miệng rên rỉ thành tiếng.
“Cậu chủ Chu!” Luật sư nhà họ Chu vội lao đến, cũng dọa đến hoảng sợ: “Cậu !”
“A…” Chu Bách Vũ đau đến mức thành lời, sắc mặt trắng bệch, mồ hôi lạnh vã như tắm, chỉ còn thở hổn hển.
Hồi lâu , mới gắng gượng ngẩng đầu về phía Chung Thư Ninh với ánh mắt kinh ngạc phẫn nộ, tủi hận, đỏ ngầu như máu.
“Chung Thư Ninh, em dám với . Lúc nãy, còn định tha cho một . Bây giờ, cho dù quỳ xuống xin , cũng để tù vài ngày!”
Chu Bách Vũ đau đến cả co giật, nhờ luật sư đỡ mới miễn cưỡng lên nổi.
“Có lẽ nhầm , chúng ý định xin .”
Chung Thư Ninh , khóe mắt cong lên.
Đôi mắt như mắt lệ chi linh động đến mức khiến tim đập thình thịch.
“Chu Bách Vũ, nghi ngờ giả chứng cứ, báo án giả, cản trở công tác của đồng chí cảnh sát…”
Nụ mặt Chung Thư Ninh dần tắt: “Giờ là cần chúng đấy, thì thể để trong đó mấy ngày!”
“Em bậy!”
Chu Bách Vũ cuống lên, hai tay che phần bên , suýt nữa thì chửi thề.
Lúc , mấy đồng chí cảnh sát thấy tiếng hét cũng chạy tới.
Chung Thư Ninh tiếp: “À đúng , đồng chí cảnh sát, ý đồ với .”
“Cái gì?” Cảnh sát nghi ngờ Chu Bách Vũ, vội vàng lắc đầu: “Tuyệt đối , ý gì với cô hết. Cô bậy, vu khống và hãm hại !”
Cơn đau phía khiến tê cả da đầu, cảm xúc kích động, chỉ tay Chung Thư Ninh cô vu oan.
Chung Thư Ninh chỉ khẽ , lấy điện thoại trong túi : “ ghi âm .”
Hạ Văn Lễ ở đầu bên của chiếc điện thoại trong tay Lý Khải vẫn ngắt máy, khóe môi khẽ nhếch, khẽ bật …