SỰ TÁI SINH VÀ HÀNH TRÌNH BÁO THÙ - Chương 157

Cập nhật lúc: 2025-10-14 01:44:51
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mười tám mười chín tuổi, chính là độ tuổi khí huyết bừng bừng.

Yến thiếu tướng quân suốt hơn chục năm qua hoặc là đ.á.n.h với , hoặc là cầm binh trận, nhưng chuyện cần thì vẫn . Trước cũng từng gặp tình trạng nhưng bao giờ khoa trương như dạo gần đây!

Trước chỉ là sáng sớm thức dậy phản ứng, qua một lúc thì .

 

gần đây thì… cứ như trâu điên chỗ xả .

Chẳng cố tình trốn tránh Tam Thất mà thật sự là bộ dạng hiện giờ tiện gặp .

Sáng tối đều tắm nước lạnh mấy lượt, mà tắm lạnh còn hiệu quả, đành gọi vệ trong phủ luyện võ đ.á.n.h đấm, đ.á.n.h đến khi mệt rã rời mới tạm yên chút.

Các vệ bây giờ đều sợ , Chu phó tướng và Nam Tầm mấy ngày nay gần như vòng quanh , chỉ sợ bắt luyện võ.

Cứ mãi thế là cách, nếu tìm cách giải quyết, Yến Độ chỉ thể trốn quân doanh!

Tiểu Vương hiểu nỗi khổ của nam nhân khí huyết hừng hực, nó chỉ cảm thấy một tấm lòng của chó… ! Bị ăn mất!

Tiểu Vương nhảy thẳng thùng tắm, định đại chiến ba trăm hiệp với Yến Độ.

Nước trong phòng b.ắ.n tung tóe, một một ch.ó qua mấy chiêu đồng thời thấy tiếng bước chân quen thuộc.

Thần sắc Yến Độ nghiêm nghị, hạ giọng quát: “Ngươi đóng cửa!”

Hắn một tay ném cẩu đại gia ngoài: “Chặn nàng !”

Tiểu Vương c.h.ử.i thầm: Tên tiểu tử nhà ngươi còn dám sai bảo bản vương? tứ chi của nó hành động một bước, xông khỏi phòng.

Dưới hiên, Tam Thất định bước lên bậc thềm, một con ch.ó ướt sũng từ trong phòng xông .

Tam Thất chằm chằm con ch.ó như chuột lột: “Ngươi ?”

Tiểu Vương lè lưỡi, ngây ngô: “Khát…khát nước, tìm nước uống uống gâu~”

Tam Thất nhướng mày, uống nước mà uống thành bộ dạng ? Nàng về phía cửa phòng mở rộng lưng nó, ánh mắt khẽ động: “Yến Độ…”

 

“Ta ở đây.”

Yến Thiếu tướng quân xuất hiện như ma quỷ từ phía nàng, đôi mắt ch.ó của Tiểu Vương cũng lộ vẻ kinh ngạc, đầu ch.ó của nó liên tục qua , tốc độ của tên tiểu tử nhanh thật!

Trên nam tử còn mang theo nước, tóc và một góc nội y lộ đều ướt sũng, bên ngoài khoác một chiếc áo choàng lớn, bao bọc cơ thể vô cùng kín đáo. Gương mặt vốn lạnh lùng cứng cỏi cũng vì sự ướt át mà trở nên dịu dàng, đỏ bừng, mang theo một vẻ mệt mỏi khi kiệt sức, khiến vô cớ thấy xao xuyến.

Tam Thất từ xuống : “Ngài cũng uống nước ? Đây là rơi xuống nước ?”

“Không .” Yến Độ mặt đổi sắc : “Mới tập luyện buổi sáng về, đây là mồ hôi.”

Ánh mắt Tam Thất thâm trầm: “Ồ… là, mồ, hôi, .” Nàng cất bước , trong lòng hiểu dâng lên một luồng tức giận.

 

Rõ ràng là cố tình trốn nàng, gặp nàng! Sau khi lộ diện còn dối!

Rõ ràng đây bao giờ dối nàng!

Đi vài bước, Tam Thất càng nghĩ càng tức, nàng phắt , bước nhanh tới, đưa tay chọc thẳng n.g.ự.c :

“Đường đường là Yến Thiếu tướng quân mà học dối, chỉ ch.ó con mới dối, ngài hổ !”

“Không gặp , đến tìm ngài nữa là ! Ta chuyển về Quận chúa phủ của !”

Yến Độ lập tức nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng, sắc mặt đổi: “Ai gặp nàng!”

“Vậy tại ngài trốn ?”

 

“Đó là vì…” Mặt đỏ lên với tốc độ thể thấy bằng mắt thường, giọng cũng ngày càng yếu : “Bởi vì…”

“Bởi vì cái gì?”

Yến Độ nhắm mắt, dám thẳng nàng, nghiến răng nghiến lợi thật sự thể giải thích.

Chuyện đó giải thích với nàng, nếu nàng chẳng sẽ tránh như tránh hồng thủy mãnh thú . Trong mắt nàng, e là sẽ biến thành một tên đồ h.áo sắc hạ lưu!

Trên trán nam tử lấm tấm mồ hôi, là thật sự đổ mồ hôi.

Khác với sự ôn hòa đây, Tam Thất chút hung hăng khác thường. Khoảng cách giữa hai vốn gần, từ lúc nào càng gần hơn.

Nhìn từ xa, nàng gần như là nép trong lòng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/su-tai-sinh-va-hanh-trinh-bao-thu/chuong-157.html.]

Hơi thở của nàng đối với Yến Độ bây giờ thể là “tra tấn”, tra tấn lý trí và sự nhẫn nại vốn lung lay của .

Nếu lúc mới gặp , giữa Tam Thất và Yến Độ vẫn còn chút “ cách”, nhưng hơn nửa năm sống chung, nhiều cùng trải qua sinh tử, “ cách” giữa hai sớm vượt qua phạm vi lễ nghi mà nam nữ thành gia nên , trong mắt ngoài, đôi khi thậm chí còn mật đến mức thể tưởng tượng .

Giống như sự hung hăng của Tam Thất bây giờ.

Để ngoài , chính là hai đang đùa giỡn tình tứ.

“Mặt ngài đỏ như ? Tay ngài nóng như ?” Tam Thất đột nhiên chuyển chủ đề.

Nàng nhíu mày, lo lắng đưa tay sờ lên trán Yến Độ, nhiệt độ đó dọa đến co tay : “Yến Độ! Ngài sốt !”

Yến Độ cúi mắt nàng, mím môi “ừm” một tiếng, bàn tay nắm cổ tay nàng bất giác thả lỏng nhưng buông , ngón tay men theo lòng bàn tay nàng xuyên qua kẽ tay nàng, mười ngón tay đan .

Hắn đột nhiên cúi , vùi mặt cổ nàng, nhân cơ hội che sự bối rối mặt , nhân cơ hội thỏa mãn lòng riêng mật với nàng.

 

Giọng trầm trầm: “Là sốt , trốn nàng, gặp nàng mà là sợ dọa nàng.”

“Tam Thất, đừng giận .”

“Ta giận nữa, ý định giận ngài, chỉ là vui khi ngài trốn .” Tam Thất lúc chỉ còn tự trách, kéo Yến Độ phòng, bước cửa nàng đột nhiên dừng , nghi ngờ Yến Độ.

Suýt nữa thì quan tâm quá hóa loạn.

mặt ngài giống bệnh…”

Tiểu Vương thật sự nhịn nữa: “ , đúng ! Tên tiểu tử tinh lực tràn trề, bệnh thì những khác đều c.h.ế.t hết !”

Yến Độ liếc nó một cái, ho khan một tiếng: “Có lẽ là do ăn quá nhiều Quỷ Linh Cao.”

Tam Thất: “Cao gì?”

Mắt ch.ó của Tiểu Vương kinh ngạc: Tên gian trá nhà ngươi, ngươi đang cái quỷ gì !

Trời đất chứng giám, Yến Thiếu tướng quân thật sự định đổ tội cho Tiểu Vương, nghiêm túc giải thích, Tiểu Vương tặng Quỷ Linh Cao là một tấm lòng , là do chính nóng lòng cầu thành, một ăn hết hơn nửa hộp.

Tam Thất: “…”

Tiểu Vương thở phào nhẹ nhõm, tặng cho một ánh mắt: Coi như tên tiểu tử ngươi còn lương tâm, nhịn mà mắng: “Một hơn nửa hộp, ngươi sợ no c.h.ế.t !”

“Thảo nào bản vương ngửi thấy ngươi một mùi khí huyết sôi trào, nhưng mà… cũng đúng… Quỷ Linh Cao của cũng tác dụng tráng dương…”

Yến Độ ho sặc sụa, cố nén ý định bóp ch.ết Tiểu Vương.

“Là sai .” Hắn nhanh chóng xin , chỉ nhanh chóng kết thúc chủ đề .

“Ngài thật sự chứ?” Tam Thất vẫn yên tâm lắm.

 

Yến Độ lắc đầu, ngoài việc tinh thần ở một phương diện nào đó quá mức dồi dào, khí huyết trong cơ thể sung mãn từng , ngũ quan, sức lực, tốc độ đều tăng lên đáng kể.

“Số Quỷ Linh Cao còn ngài ăn từ từ thôi.” Tam Thất dặn dò xong, lẩm bẩm: “Ngài cũng nóng vội, ?”

Tiểu Vương mỉa mai hừ một tiếng: “Còn thể nữa, sợ kéo chân chứ ~ Coi như tên tiểu tử còn chút tự giác, còn phấn đấu!”

Yến Độ: “…”

Hắn Tiểu Vương với vẻ mặt phức tạp.

Nói con ch.ó là kẻ địch cũng sai, nhưng những lời mỉa mai của nó luôn trúng phóc một cách kỳ lạ.

Tam Thất và Yến Độ bốn mắt , hiểu , cả hai đều cảm thấy trong phòng chút nóng nực khó , cả hai đều dời mắt .

Tam Thất nhỏ giọng : “Ngài lợi hại .”

Yến Độ: “Vẫn đủ, cùng nàng kề vai sát cánh.”

Tam Thất liếc bàn tay đang nắm chặt của và Yến Độ, lẩm bẩm: “Không vẫn luôn nắm .” Nàng chút chột rút tay .

Không thành công.

Yến Độ nắm tay nàng chặt hơn.

Hắn khẽ nghiêng đầu, tai đỏ bừng, nhỏ giọng đáp: “Nắm thêm một lúc nữa.”

Tam Thất mắt tứ phía, một lúc lâu mới trả lời: “…Ồ.”

Tiểu Vương trái , hiểu!

Yến đáng ghét sốt thì thôi , mặt Tam Tam cũng đỏ như m.ô.n.g khỉ ?

 

Loading...