SỰ TÁI SINH VÀ HÀNH TRÌNH BÁO THÙ - Chương 187
Cập nhật lúc: 2025-10-22 01:59:01
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mèo? Mèo gì?
Thanh Phong đạo trưởng hoảng sợ đến nỗi đầu óc gần như thể suy nghĩ nữa, đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, mắt trợn tròn như chuông đồng.
“Ngài… ngài là chủ nhân của con yêu quỷ đó?”
Con yêu quỷ tóc bạc mắt xanh , bản thể chẳng chính là một con mèo ?!
“Nó ở ?” Các đốt ngón tay của Tam Thất dần dần siết chặt.
Thanh Phong đạo trưởng chỉ cảm thấy hồn phách của sắp bóp nát, kinh hoàng : “Nó chạy ! Nó chạy !!”
“Chạy ?” Đuôi mắt Tam Thất xuất hiện mấy đường vân đen như kinh mạch, cái bóng hóa thành xúc tu một nữa xuyên qua hồn phách của .
Thanh Phong đạo trưởng hét lên một tiếng t.h.ả.m thiết, run rẩy : “Nó thật sự chạy … Mấy ngày địa ngục thành sụp… sụp một nửa, con yêu quỷ đó mang theo trấn khí chạy trốn …”
“Tiểu nhân dối, tiểu nhân thật sự …”
Hồn phách run lên dữ dội, đến bờ vực sụp đổ.
Tam Thất rút cái bóng của khỏi hồn phách , quất cho một roi, khiến hồn phách sắp tan rã của tụ với . “Tam Tam! Lời của là thật giả?”
Tam Thất mím môi: “Không dối.”
Tiểu Vương thất vọng tột cùng, thể bỏ lỡ như ! Nếu đến sớm hơn một chút tìm Đại vương !
Ánh mắt nó âm u lạnh lẽo rơi Thanh Phong đạo trưởng, “Trong cơ thể mùi m.á.u của Đại vương, các ngươi gì với Đại vương?”
Thanh Phong đạo trưởng dám trả lời, run rẩy : “Máu của con… con yêu quỷ đó thể nuôi sống hoa thạch toán ở nhân gian, m.á.u thịt nó cũng thể tái sinh, cho nên cứ cách một thời gian nó tự chặt móng vuốt của …”
“Đừng g.i.ế.c tiểu nhân!! Tiểu nhân chỉ nhặt chút thịt vụn ăn thôi, m.á.u thịt của nó phần lớn đều bụng của Đậu Âm soái !”
“Là Đậu Âm soái lừa nó, thể giúp nó tìm chủ nhân, tất cả đều là do Đậu Âm soái chỉ thị…”
Tiểu Vương nghiến răng nghiến lợi, hắc khí nó ngày càng nồng đậm, sắp biến trở thành bản thể hung thú, Tam Thất đột nhiên giơ tay đặt lên đầu nó, hung khí của Tiểu Vương đều áp chế trở trong cơ thể.
Đôi mắt nó đỏ rực, tủi về phía Tam Thất.
“Lát nữa cho ngươi ăn một bữa no nê.” Tam Thất cúi đầu , đồng tử nàng đen kịt, vui buồn, nhưng trong bóng tối đó cuộn trào một cảm xúc còn đáng sợ hơn cả sự phẫn nộ.
Quỷ thần nổi giận, thây phơi ngàn dặm.
Cả thành yêu ma quỷ quái , ai cũng đừng hòng thoát!
“Trong miếu Thành Hoàng một lối địa ngục thành , dẫn đường.”
Thanh Phong đạo trưởng sợ hãi lắc đầu: “Lối trong miếu sụp …” Hắn sợ Tam Thất tin: “Tiểu nhân thật sự dối, địa ngục thành vốn là dựa món trấn khí địa phủ đó mới xây dựng . Trấn khí cùng con yêu quỷ đó mất tích, địa ngục thành sụp một nửa, phần còn cũng sắp sụp …”
Giọng đột ngột dừng , tự lỡ lời, ánh mắt lập tức hoảng hốt.
Tam Thất nghĩ đến ảo cảnh mà thấy.
Giang Nam phủ địa long lật , mặt đất nứt toác, tất cả dân chúng đều rơi xuống vực thẳm bên .
Vậy nên, là vì địa ngục thành bên sụp đổ mới kiếp nạn của Giang Nam phủ?
đúng, Tam Thất nhớ trong ảo cảnh đó, trong vực thẳm nứt toác bên quỷ khí nồng đậm, cả thành dân chúng càng giống như ăn thịt!
“Các ngươi còn bố trí những gì trong địa ngục thành?”
Thanh Phong đạo trưởng đối diện với đôi mắt đen kịt , dám còn ôm bất cứ tâm lý may mắn nào nữa, “Trấn khí mất tích, địa ngục thành Giang Nam phủ chắc chắn sẽ sụp đổ. Đậu Âm soái sợ … trách tội cho nên bố trí Phệ Hồn trận trong địa ngục thành, chỉ… chỉ đợi đến lúc thiên cẩu thực nguyệt liền khởi động đại trận, lấy mạng dân chúng thành vật tế, tạo một Vạn Quỷ địa ngục…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/su-tai-sinh-va-hanh-trinh-bao-thu/chuong-187.html.]
(Thiên cẩu thực nguyệt: tức hiện tượng nguyệt thực – tức mặt trăng che khuất, thường là do Trái Đất giữa Mặt Trăng và Mặt Trời khiến ánh sáng mặt trời chiếu tới mặt trăng.)
“Chỉ cần Vạn Quỷ địa ngục thành công, lẽ Đậu Âm soái sẽ miễn trách…”
Theo lời của Thanh Phong đạo trưởng, lòng đất của Giang Nam phủ đục rỗng, sở dĩ bây giờ vẫn sụp là vì tên Đậu Âm soái đó dùng quỷ lực chống đỡ nửa tòa thành. Chuẩn đợi đến lúc thiên cẩu thực nguyệt một thu hoạch mạng dân chúng của cả thành.
Mà dân chúng trong thành, phàm là từng thắp hương ở miếu Thành Hoàng đều đ.á.n.h dấu, ai thể thoát nạn.
Ngay cả vài con cá lọt lưới tin Thành Hoàng cũng đừng hòng thoát c.h.ế.t, bộ địa giới Giang Nam phủ đều khoanh vùng.
Trong hầm chứa một mảnh tĩnh lặng c.h.ế.t chóc, Tam Thất bóp hồn phách của tên thành một cục, ném miệng Tiểu Vương.
“Tỷ tỷ, những khác đều sẽ c.h.ế.t ?” Giọng của một đứa trẻ vang lên, là đứa trẻ tên Cẩu Oa, nó dạn dĩ bay đến bên cạnh Tam Thất, “Các ca ca tỷ tỷ khác ở hẻm cô nhi cũng sẽ biến thành như bọn ?”
Tam Thất khẽ chạm hồn phách của nó, “Sẽ , đảm bảo.”
Cẩu Oa toe toét , đầu với Nguyệt tỷ nhi và Trần miếu chúc: “Trần gia gia, Nguyệt tỷ tỷ, đại tỷ tỷ sẽ ! Các ca ca tỷ tỷ khác nhất định thể sống !”
Trần miếu chúc nước mắt giàn giụa, liên tục khấu đầu Tam Thất: “Xin đại nhân cứu , tiểu nhân tội, tiểu nhân nguyện lấy mạng để đền tội.”
“Mọi đều vô tội, là tiểu nhân tội, tiểu nhân tội…”
Tam Thất những lời như “ tội”.
“Sẽ chỗ dùng đến ngươi, cảm thấy tội thì hãy sống để bù đắp, c.h.ế.t chỉ là trả nợ chứ thể đền chút tội nào.”
Tam Thất bước nhanh ngoài, theo sát phía .
Khoảnh khắc Tam Thất bước khỏi phòng, liền hai đạo đồng phát hiện nàng. Sắc mặt hai đó đổi, trong mắt lộ rõ hung quang: “Ngươi là ai, dám tự tiện …”
Tam Thất dừng bước, đợi họ dứt lời nàng rút con d.a.o chặt xương, hắc khí bao bọc lấy con d.a.o biến thành một cây trường thương, trường thương quét một cái, hai cái đầu trực tiếp rơi xuống đất.
Tiểu Vương há to miệng, trực tiếp nuốt chửng ác hồn của hai .
Quỷ lực chân Tam Thất lan phong tỏa bộ miếu Thành Hoàng, nàng một tay kết ấn, khoảnh khắc đó, giọng của nàng vang vọng khắp cả ngôi miếu.
“Sắc lệnh, yêu ma quỷ quái hiện hình! Quỳ xuống!”
Trong miếu, vì chuyện đèn vãng sinh tắt, vốn rơi hỗn loạn, các thiện nam tín nữ đều kinh ngạc.
Khi sắc lệnh uy nghiêm vang lên, dân chúng đều kinh ngạc. Không đợi họ mừng rỡ vì gặp thần tích thì thấy tượng vàng của Thành Hoàng gia hiền từ thần đài nứt , rơi lả tả xuống.
Bộ mặt giả dối phá vỡ, lộ ác quỷ mặt xanh nanh dài thật sự bên trong.
Đôi mắt tham lam, độc ác, âm u đó về phía chúng sinh.
Trong đám dân chúng, ai hét lên tiếng đầu tiên.
Như một giọt nước rơi chảo dầu, sôi trào.
Giây tiếp theo, các dân chúng thấy những đạo đồng thường ngày tiên phong đạo cốt đồng loạt quỳ đất, miệng phát tiếng gào thét, họ nửa mặt là , nửa mặt vặn vẹo như ác quỷ.
Ở hậu viện, Tam Thất về phía Trần miếu chúc: “Nói cho sự thật, mà đền tội của ngươi.”
Trần miếu chúc gật đầu, chút do dự chạy về phía chính điện.
“Theo ,” Tam Thất với Tiểu Vương, ánh mắt lạnh lẽo: “Ta ác quỷ trong ngôi miếu , một tên cũng lưu .”
Tiểu Vương li.ếm li.ếm răng nanh, giọng lạnh lẽo: “Đó là điều tất nhiên, lão tử sớm đói khát từ lâu .”
“Để dành bụng .” Tam Thất bước nhanh ngoài, trường thương kéo lê đất tóe lửa, đồng tử đen kịt như vực thẳm: “Còn một đám ác quỷ nữa, cho ngươi ăn một bữa no nê!”