SỰ TÁI SINH VÀ HÀNH TRÌNH BÁO THÙ - Chương 212
Cập nhật lúc: 2025-10-23 02:48:26
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Rời kinh gần hai tháng, cuối cùng cũng trở về, đều cảm giác an yên khi chân chạm đất.
Bên bến thuyền, trong cung sớm đến chờ.
Lý công công thấy , mặt liền như một đóa hoa.
“Thiếu tướng quân và Quận chúa vất vả cả chặng đường, Tề Thượng thư cũng mệt nhọc , Hoàng thượng lệnh, ba vị cần vội cung báo cáo, cứ về phủ nghỉ ngơi , ngày mai cung cũng muộn.”
“Tạ ơn Hoàng thượng quan tâm, cũng phiền Lý công công .” Yến Độ gật đầu, Tam Thất, Tam Thất đoán định gì, vội dời tầm mắt , giả vờ liên quan.
Mày mắt Yến Độ đều là ý , Lý công công thấy màn liếc mắt đưa tình của hai cũng cong khóe môi lên.
“Rời kinh quá lâu, nhớ Hoàng cô trượng và cô mẫu, theo Lý công công cung một chuyến .” Yến Độ .
Lý công công là tinh ý thế nào, lập tức đáp ứng.
Sau khi họ , vô thức về phía Tam Thất.
Tam Thất giả vờ chuyện gì, cúi đầu mũi chân .
…
…
“Tam Thất nữ nhi ngoan của ,” Ngưu phu nhân một tay đẩy nam nhân đang nước mắt lưng tròng của , đến mặt Tam Thất, kéo tay nàng vỗ vỗ: “Chuyến nhờ con, nếu con đến kịp, lão Tề nhà thật sự mất mạng , cũng quả phụ !”
“ , đúng ! Quận chúa cứu một mạng nữa!” Tề Thượng thư cũng liên tục cảm ơn.
Tam Thất vội ngăn : “Lời cảm ơn Tề Thượng thư ngài cả đường , đừng nữa.”
“Nếu ngài thật sự áy náy…” Tam Thất cong mắt : “Vậy phu nhân cho nhiều bánh ngọt ngon ngon một chút, Tề đại nhân triều cũng đừng mắng Yến Độ nữa, ?”
Tề Thượng thư mặt lộ vẻ ngượng ngùng, ho khan hai tiếng: “Lão phu và tranh cãi, chỉ là đùa giỡn thôi… đùa giỡn…”
Ngưu phu nhân trừng mắt ông, “Lần Yến Thiếu tướng quân cũng cứu mạng ông, ông còn dám mặt lạnh với .”
“Ấy, phu nhân hiểu, đây là cách sống chung của và tiểu tử đó, và đều vui vẻ trong đó…”
Ở bến thuyền trêu chọc một hồi, hai nhà ở gần , liền cùng về phủ.
Bên Tướng quân phủ, Thường ma ma và sớm sốt ruột chờ, thấy bóng xe ngựa liền đốt pháo.
“Về ! Quận chúa về !!”
Tam Thất vây quanh nhà.
Bên , Tề Thượng thư và Ngưu phu nhân xuống xe ngựa, hai phu thê về phía náo nhiệt bên Tướng quân phủ, Tề Thượng thư ngạc nhiên : “Sao Quận chúa về Tướng quân phủ, nhớ khi rời kinh, Hoàng thượng ban cho nàng một tòa phủ mà?”
“Có ban, ngay lưng Tướng quân phủ.” Ngưu phu nhân , nhớ một chuyện, che miệng : “Lúc đó ông sớm, còn , Quận chúa phủ và Tướng quân phủ chỉ cách một bức tường, ngày Tam Thất chuyển đến Quận chúa phủ, bức tường đó sập…”
“Sập?” Tề Thượng thư nhướng mày: “Chắc chắn đập ?”
Ngưu phu nhân cho ông một ánh mắt “ thấu nhưng toạc ”.
Vẻ mặt Tề Thượng thư nghiêm túc: “Tiểu tử Yến Độ đó đúng là hồ đồ! Không , tấu chương tố cáo một phen mới !”
“Ông về nổi điên cái gì! Ta cho ông , đừng giở trò lấy oán báo ân đó nhé, thì cẩn thận dùng gia pháp!” Ngưu phu nhân hạ giọng, mắt lộ hung quang.
Tề Thượng thư vội vàng kêu oan, lệnh cho hạ nhân lui , kéo phu nhân yêu quý của hậu viện để chuyện. “Phu nhân hiểu lầm ! Việc tuyệt công báo tư thù. Là cái tên Yến Độ đó, thật quá đáng! Quận chúa vẫn xuất giá, mà đập tường nhà , ngang nhiên xông khuê phòng, thế thì thể thống gì của bậc trượng phu?”
“Hắn cần danh tiếng của dòng họ Yến thị bảo quốc, nhưng danh tiết của quận chúa, cũng chẳng màng tới ?”
Tề Thượng thư hạ giọng, ngữ khí trầm trọng: “Quận chúa là ân nhân cứu mạng của chúng . Nàng từ nhỏ lưu lạc, khi trở về kinh thành hành hạ trong cái hang hùm nọc rắn nhà họ Ngu. Bên cạnh chẳng thích nào để nương tựa, một cô nương dễ dàng lời ngon tiếng ngọt của nam nhân lừa gạt.”
“Phu nhân, nàng và quận chúa thiết, nên khéo léo nhắc nhở mới . Chuyện khác , nếu Yến Độ thật lòng, lẽ sớm cầu xin Hoàng thượng và Hoàng hậu ban hôn, đủ tam thư lục lễ, trân trọng mà đối đãi mới đúng!”
“Cứ như thế đập tường, xông khuê phòng, quả là hành vi của một kẻ cuồng đồ!”
“Nếu Quận chúa là nữ nhi nhà , gặp kẻ cuồng đồ như , đ.á.n.h gãy chân mới lạ!”
“Huống chi…” Tề Thượng thư mím môi, giọng thấp hơn mấy phần: “Người trẻ tuổi, đầu óc bốc đồng, Yến Độ thiệt thòi gì. Tam Thất, một tiểu cô nương như thế, nếu chịu thiệt thì ?”
Ngưu phu nhân là tính tình phóng khoáng, phần vô tư, nhiều khúc mắc, lúc bà và Tề Thượng thư cũng là hợp ý mới ở bên .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/su-tai-sinh-va-hanh-trinh-bao-thu/chuong-212.html.]
Vốn dĩ cảm thấy Yến Độ và Tam Thất tình cảm thiếu niên, tuy chút vượt quá giới hạn nhưng cũng gì, hơn nữa, đối với nhân phẩm của Yến Độ, Ngưu phu nhân vẫn tin tưởng.
Chỉ là…
Đều là từng trải.
Chuyện tình yêu một khi lên đầu, nam nhân biến thành nam nhân tồi cũng chỉ trong nháy mắt.
Ai mà từng qua “ chỉ ở bên ngoài, trong”, cái lời lừa quỷ đó chứ?
“Ông đúng!” Sắc mặt Ngưu phu nhân nghiêm : “Lát nữa sẽ qua đó, bóng gió với Tam Thất, nữ nhân tự bảo vệ mới !”
Tề Thượng thư và Ngưu phu nhân bên lo lắng hết lòng.
Bên Yến Độ cung.
Hoài Đế đang ở trong Trường Xuân cung của Yến Hoàng hậu, liền gọi đến đây.
Hai Đế Hậu cẩn thận quan sát , xác nhận chuyến thương mới thở phào nhẹ nhõm.
Giang Nam phủ rốt cuộc nguy hiểm đến mức nào, Võ Thượng thư đều rõ ràng trong tấu chương, Hoài Đế và Yến Hoàng hậu đều lo lắng yên.
Mặc dù trong tấu chương cũng Yến Độ và Tam Thất đều nhưng tận mắt thấy, hai cũng thể thực sự yên tâm.
Bây giờ thấy , lòng mới thực sự yên .
“Không bảo ngươi về phủ nghỉ ngơi ? Chuyện gì mà gấp gáp như , là bên Giang Nam phủ còn tình hình gì?” Hoài Đế hỏi.
Yến Độ lắc đầu, chuyện bên Giang Nam phủ đều để Võ Thượng thư đúng sự thật tấu chương, cho dù là báo cáo công việc, nội dung cũng khác là bao.
Hoài Đế và Yến Hoàng hậu , Yến Hoàng hậu : “Nếu chuyện quan trọng, dùng bữa .”
Bà liền cho cung nhân dọn bữa.
Yến Độ cảm thấy chuyện là chuyện quan trọng nhất.
Yến Độ nghĩ, chuyện là việc trọng đại hàng đầu. hôm nay đến cầu , cứ để hai vị trưởng bối ăn no, tâm trạng vui vẻ cũng muộn.
Thế là, lúc Đế Hậu dùng bữa đều cảm nhận sự ân cần chu đáo của Yến Thiếu tướng quân.
Đế Hậu trao đổi một ánh mắt.
Có điều kỳ lạ!
Tên tiểu tử từ khi nào chu đáo tỉ mỉ như ? Mỗi cung họ tức đến ngã ngửa là !
Yến Hoàng hậu thầm lo lắng, lẽ nào trong tấu chương điều giấu diếm, tên tiểu tử ở Giang Nam phủ còn gây chuyện lớn gì chứ?
Không lẽ là về kinh, khi cung đến nhà trọng thần nào đó đ.á.n.h một trận tơi bời chứ?
Suy nghĩ của Hoài Đế khác với Yến Hoàng hậu.
Hai tháng gặp, rõ ràng ông nhớ đứa đại điệt tử của . hôm nay gặp mặt ông luôn cảm thấy tên tiểu tử chút đáng ghét…
Đặc biệt là nụ mặt, thế nhỉ? Càng càng khó chịu.
“Môi ngươi thế?” Hoài Đế hỏi nghi vấn trong lòng: “Trên đường ong đốt ?”
Môi của Yến Độ chút đỏ sưng.
Yến Độ vô thức : “Gặm nhiều chân gà cay.” Hoài Đế: “…”
Yến Hoàng hậu: “…”
Yến Độ cũng câu trả lời của cho hoang đường, trong lòng c.h.ử.i Tiểu Vương một vòng.
Hắn dậy, vén áo bào quỳ xuống, dáng vẻ trịnh trọng đó khiến Hoài Đế và Yến Hoàng hậu đồng loạt đặt đũa xuống.
Yến Độ vô cùng trịnh trọng : “Điệt nhi xin Hoàng cô trượng và cô mẫu mặt, giúp điệt nhi hỏi cưới.”
“Hộ Quốc công Yến Độ cưới Hưng Quốc Quận chúa thê tử.”