mê hoặc Cố Vân Đình  khó.
 
Từ  đầu gặp đến nay  ba năm, mãi đến giờ  mới khiến  chú ý một chút.
 
Nhà họ Cố là danh gia vọng tộc, mà với  phận  thừa kế, Cố Vân Đình  gặp qua  nhiều mỹ nhân.
 
Sự cao quý và lạnh nhạt  khắc  bản tính .
 
 cố tình giặt sạch áo khoác,   bữa tối gõ cửa phòng .
 
Đèn trong phòng  việc vẫn sáng.
 
Anh mở cửa, cau mày, nhưng khi thấy  thì xoa nhẹ mi tâm, vẻ mặt dịu  đôi chút.
 
“Đại thiếu gia,  đến trả áo, cảm ơn ngài.” -  chớp mắt, hai tay dâng áo khoác, ngoan ngoãn .
 
“Ừ.” -  gật đầu, khẽ  hiệu  đặt áo lên bàn,     phòng  việc.
 
 ngoan ngoãn đặt áo xuống, nhưng  ngốc đến mức rời  ngay.
 
 chuẩn  đồ uống, trái cây,   nhẹ bước .
 
Thú nhân  thể chất hơn , dù  chỉ là bán thú.
 
   khẽ, gần như con   thể  thấy.
 
“Tổng giám đốc Chu, trong điều kiện tương đồng, hợp tác với Cố thị chắc chắn  lợi cho cả hai.   hiểu ông còn e ngại điều gì.”
 
Cố Vân Đình đan tay , khuôn mặt lạnh lùng gần như vô cảm.
 
“Ha ha, thiếu gia Cố ,  còn trẻ,” - giọng  đàn ông trung niên trong cuộc gọi video vang lên, lẫn trong tiếng , rượu và đàn bà. - “Một  giao dịch  thể bàn như thế  . Thôi,   thư giãn đây!”
 
Cuộc gọi  ngắt.
 
Anh mím môi, nhắm mắt, ngả   ghế, một tay nới cà vạt, mở mấy nút áo sơ mi  ngực.
 
Cửa phòng  việc  đóng,  tiến đến, vẫn gõ nhẹ cửa:
 
“Đại thiếu gia, ngài   ăn uống chút gì  ạ?”
 
Anh ngẩng mắt, thấy   lồng n.g.ự.c trắng lộ , liền ho nhẹ, vội cài  nút áo, ngay đến nút sát cổ họng cũng  chừa.
 
Sau đó, khi thấy mặt  đỏ bừng, đôi tai hồ ly nhô ,  bật , ánh mắt vốn sắc bén cũng dịu .
 
Ai cũng , bán thú nhân khi cảm xúc   định sẽ lộ đặc trưng thú nhân, và đó  xem là dấu hiệu  tiến hóa  chỉnh.
 
 nếu  lợi dụng, khuyết điểm cũng  thể trở thành nét đáng yêu chân thật.
 
“Cảm ơn Tiểu Hồ, cùng ăn .”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/su-tra-thu-cua-ac-nu/chuong-2.html.]
 đặt đồ ăn  mặt     tấm t.h.ả.m  chân , chống cằm lên đầu gối , lắc đầu, tỏ vẻ lệ thuộc đầy đáng thương:
 
“Em   ăn… Đại thiếu gia  chuyện buồn, em  giúp.”
 
Ngoan ngoãn, hiểu chuyện, trong sáng,   thể  khiến   động lòng chứ?
 
Có lẽ vì hiếm khi thất bại, tối nay Cố Vân Đình hiếm hoi dịu dàng, khẽ xoa tai cáo của :
 
“Lần đầu gặp em, cái gì em cũng  ăn.”
 
 phụ họa, chu môi, lẩm bẩm:
 
“Khi đó em đói lắm mà…”
 
Thật ,  giả vờ thôi.
 
Lúc ,   xin  một con gà  từ  hai Cố Vân Phong.
 
Rồi   dẫn Cố Vân Đình  ngang qua thú viên, còn  chỉ việc giả vờ đói lả, leo tường,  vô tình ngã xuống ngay trong lòng .
 
“Cố Vân Đình sẽ   em đè c.h.ế.t chứ?”
 
“Nên em  chỉ  ngã cho , mà còn  ngã cho nhẹ.”
 
Sau nhiều  diễn tập cùng đạo diễn,    hảo thực hiện cú ngã .
Túy Nguyệt Các - 醉月阁
 
Thế là, Cố Vân Đình,  trai hai mươi hai tuổi,  ôm lấy một con hồ ly giả  bướm yếu đuối.
 
Không ai ngăn đại thiếu gia nổi hứng nuôi dưỡng một sinh vật xinh  mong manh cả.
 
Từ đó,  rời thú viên,  đồ ăn,  quần áo,  tên, và cả bài học  sắp đặt cho .
 
Cố Vân Đình thật  là   hiếm hoi trong nhà họ Cố.
 
“Đại thiếu gia thật .” -  gối đầu lên gối , giọng đầy chân thành.
 
“Là  nhà họ Cố, em cũng  giúp ngài, dù chỉ một chút thôi.”
 
Hihi, dối trá cả thôi.
 
Dưới ánh đèn, đôi mắt  khẽ lay động, ánh  rơi xuống đôi tai hồ ly trắng mềm, khóe môi lộ một tia  nhẹ.
 
“Trẻ con nên ngủ sớm, chăm học thì hơn.”
 
 chẳng ngủ sớm, cũng chẳng học hành gì.
 
Mà đến thú viên, cùng  hai Cố Vân Phong suốt đêm lập kế hoạch dụ dỗ tổng giám đốc Chu, gây rối quan hệ thương trường, để kích nổ mâu thuẫn giữa các phe trong nhà họ Cố.