Cuối cùng,  cũng nghĩ  cách.
 
 cố ý tìm đến Cố Giao Giao, ngoài mặt tỏ vẻ  thiết, nhưng bên trong  giấu sự khiêu khích, kết quả là  cô  đẩy ngã từ cầu thang xuống.
 
Theo chẩn đoán của  hai Cố Vân Phong,   gãy xương, cần  nghỉ một thời gian để hồi phục,  thể học lễ nghi  nữa.
 
Khi  cả Cố Vân Đình đến thăm ,  hóa  thành một mỹ nhân bệnh tật mạnh mẽ mà đáng thương.
 
Anh hỏi   trừng phạt Cố Giao Giao thế nào.
 
 tựa đầu  cánh tay , nở nụ  thuần khiết:
 
“Vậy thì để chị Giao Giao theo  cả đến công ty rèn tính  ạ.”
 
Rồi  khẽ ngẩng đầu, thì thầm bên tai :
 
“Em , cái  chẳng  trừng phạt gì .  em nghĩ,  cả  như , chị Giao Giao ở bên cạnh  nhất định sẽ học  nhiều điều. Khi đó, chị  sẽ hiểu em thật lòng   chị em với chị .”
 
 mãn nguyện  đôi tai  dần đỏ lên  làn  thở ấm của .
 
“Tiểu Hồ.”    sâu thẳm.
 
“Tiểu Hồ     cả khó xử.”
 
Câu  đó    khẽ,  nhanh, như một lời vô tình thoát .
 
Anh  thấy,  ôm chặt lấy .
 
Vâng, hãy tiếp tục thương yêu kẻ trong lòng chỉ  duy nhất   .
 
Tất nhiên, vị tổng tài nghiêm túc nơi công sở là Cố Vân Đình chẳng hề , cô em gái mà  nghĩ đang bó bột   giường, thật  đang ở ngoài đua mô-tô.
 
Anh càng  ngờ,  em trai Cố Vân Xuyên,   gửi  nước ngoài học nghệ thuật để mạ vàng lý lịch,  âm thầm trở về sớm,  về nhà, mà còn  ngoài quậy phá.
 
 cắt ngang đường đua ngay khi Cố Vân Xuyên sắp cán đích, liều mạng cướp lấy vị trí đầu tiên.
 
Hắn tức tối, đến tìm  lý luận,   chơi liều quá mức.
 
 tháo mũ bảo hiểm, mái tóc dài tung lên thành đường cong trong  trung, đuôi tóc khẽ quét qua má .
 
Trong mắt , ánh lên một tia kinh diễm.
 
   , tháo găng tay , thản nhiên châm một điếu thuốc,  chia phần còn  cho  bên cạnh.
 
Không cần    gì, chỉ nhờ  kỹ thuật đua cừ khôi và độ chịu chi, , nữ thần mô-tô trong giới   đủ  hâm mộ  về phía .
 
Họ lập tức cãi  với Cố Vân Xuyên  . Cậu ấm nhà giàu  chịu   khiêu khích, sắp lao  ẩu đả thì  nắm lấy cổ áo .
 
“Gì thế? Vừa nãy  dám liều mạng với chị, bây giờ   gan đ.á.n.h   ?”
 
Khoảng cách giữa chúng   gần, gần đến mức   thể thấy rõ hình ảnh mái tóc đen, môi đỏ của  phản chiếu trong mắt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/su-tra-thu-cua-ac-nu/chuong-5.html.]
 
Yết hầu  khẽ động, cả  cứng đờ  dám nhúc nhích.
 
 phả  một  khói  mặt ,    sặc đến đỏ bừng cả mặt,  bật  đầy đắc ý.
 
Sau đó,  nghiêng  thì thầm bên tai ,   một dãy  điện thoại.
 
“Nếu nhớ , thì gọi cho chị. Mình đua   nữa.”
 
 cắm điếu t.h.u.ố.c còn cháy dang dở  môi ,  đội mũ bảo hiểm lên, để   lưng những tiếng huýt sáo trêu chọc vì hôn gián tiếp, hòa tan trong khói xe.
 
Rất nhanh,  gọi thật, hẹn  đua , chỉ hai .
 
Lần ,   khán giả.
 
Khi  khúc cua,   thắng  bằng sự liều lĩnh quen thuộc.   ,   nổi giận nữa.
 
Sau cuộc đua, gương mặt  đỏ bừng,  thở dồn dập.    , thậm chí còn  thể cảm nhận  nhịp tim đập dồn dập như trống trận.
 
Mỗi  gặp mặt đều gắn với adrenaline dâng trào,  mà  khắc sâu  chứ?
 
“Họ  cô tên là Hồ Ly,  rốt cuộc cô tên gì?”
 
Hắn   nghiêm túc.
 
“Gọi là Hồ Ly thôi.”  chống cằm, giọng lười biếng. “Người thích  thì gọi là Tiểu Hồ,  thích cách gọi đó.”
 
Hắn trừng mắt ngạc nhiên, trông đến là đáng yêu.
 
“Cô    thích  ?”
 
Với một  ấm như , quen    săn đón vì tiền tài và ngoại hình, gặp kiểu con gái hờ hững thế , ngược  càng khiến  để tâm.
 
  trả lời thẳng, chỉ mỉm :
 
“Đôi mắt của …  giống  .”
 
Lời  dối khó nhận  nhất là chín phần thật, một phần giả.
 
 đưa tay định chạm  đuôi mắt , nhưng   bắt lấy cổ tay.
 
“Ai cho cô động tay động chân thế.”
 
Túy Nguyệt Các - 醉月阁
Hắn hờn dỗi,   bỏ .
 
Nhìn  rời xa,  gọi cho  hai Cố Vân Phong.
 
Không ai bắt máy. Đổ chuông sáu giây, kích hoạt Kế hoạch  Sáu.