thẫn thờ  chiếc sofa trong căn hộ studio nhỏ, ánh đèn thành phố hắt  ô cửa sổ, loang lổ bóng đêm và suy nghĩ.
 
Trong bóng tối, những ký ức xưa cũ len lỏi về như một cuộn phim tua ngược. Những ngày tháng yêu , những buổi tối tay trong tay   hiên nhà, ánh đèn đường vàng dịu soi lên gương mặt  – Lục Minh Khang –  đàn ông mà  từng nghĩ là tất cả.
 
Chúng  gặp  năm  hai mươi tư tuổi,   nghiệp ngành Thiết kế nội thất. Hồi đó  là thực tập sinh bé nhỏ, còn  là giám đốc dự án trẻ tuổi, năng động, thông minh, và  nụ  khiến  khác dễ dàng  thu hút.
 
Tình yêu đến  quá nhanh, nhưng  ngấm  sâu.  yêu cách  kiên nhẫn giảng cho  từng khái niệm, yêu cái cách  cúi đầu chăm chú xem từng bản vẽ tay nguệch ngoạc của   gật gù
 
“Em  mắt thẩm mỹ đấy, chỉ cần mài thêm là sẽ sắc như dao.”
 
 yêu cả những đêm  đưa   ăn đêm  khi tan ca, yêu cả cách  pha cà phê vụng về khiến nó mặn chát vì lỡ bỏ muối  đường.
 
Anh bảo  là “cô gái đầu tiên khiến   dừng ”.
 
 tin.
 
Chúng  yêu  ba năm,   đám cưới trong sự chúc phúc của hai bên gia đình.     phụ nữ cầu kỳ. Váy cưới của  là váy thuê đơn giản, hoa cưới cũng do chính tay  chọn.      nhiều hôm đó. Vì  nghĩ,  đang bước  một cuộc đời mới – một cuộc đời hạnh phúc.
 
Sau đám cưới,  nghỉ việc ở công ty cũ để phụ giúp Lục Minh Khang khởi nghiệp. Khi    thành lập một công ty công nghệ ứng dụng thiết kế nội thất,   chần chừ.
 
 mang  bộ tiền tiết kiệm ba năm  , cùng với năm tỷ tiền hồi môn của ba , đưa cho   chút đắn đo.
 
Anh ôm ,  trong nước mắt:
 
“Anh sẽ  để em thiệt thòi .”
 
 tin.
 
Những ngày đầu  gian nan. Có  công ty hết tiền trả lương,  bán  đôi bông tai  cho, lén nấu cơm đem lên cho các kỹ sư vì họ thức trắng mấy đêm liền mà   tiền ăn tối.
 
  đủ  thứ: từ vẽ UX/UI, chỉnh sửa giao diện app, thiết kế logo, đến việc  một  học ngôn ngữ lập trình để hỗ trợ  phần backend đơn giản.
 
Có đêm  sốt hơn 38 độ, vẫn  gục  bàn  việc chỉnh sửa bản vẽ. Anh thấy, chỉ bảo
 
“Ngủ  em, mấy cái  để mai  .”
 
 hôm  tỉnh dậy,  thứ vẫn nguyên đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/su-tra-thu-cua-nguoi-vo-yhma/chuong-3.html.]
 
  trách. Vì  nghĩ  bận hơn . Làm chủ mà.
 
Tình yêu của  là như thế – kiên nhẫn, bao dung, và hy sinh.
 
Cho đến một ngày,  thứ bắt đầu  đổi.
 
Lúc đầu là những   về nhà muộn, lấy lý do tiếp khách, kí hợp đồng.
 
“Anh  mùi nước hoa lạ,”   một .
 
“Khách nữ  gần thôi. Em nghĩ gì thế?”
 
Anh  trừ.
 
  theo, tự trấn an .
 
Rồi là những    còn ôm  khi ngủ. Chiếc giường bỗng trở nên lạnh lẽo dù là mùa hè.
 
Những cuộc trò chuyện của chúng  cũng nhạt dần.   về ý tưởng mới cho ứng dụng –  ậm ừ.  hỏi về định hướng công ty –  trả lời qua loa,  nhanh chóng chuyển chủ đề.
 
 bắt đầu cảm thấy  đang dần  gạt  khỏi quỹ đạo của .
 
Có một tối  sốt cao, gọi  hàng chục cuộc  ai bắt máy. Đến nửa đêm,  mới về, say khướt, áo sơ mi xộc xệch, cổ áo nhăn nheo vương một vết son đỏ mờ.
 
   sofa,   lạnh toát.
 
“Chồng… cái  là ?”
 
 đưa tay chỉ  cổ áo.
 
Anh ngước mắt  , ngập ngừng một giây  phá lên :
 
“Em nghi ngờ  đấy ? Son của con bé tiếp rượu sơ ý va  thôi. Em đúng là suy nghĩ quá nhiều.”
 
 im lặng.
 
Đó là  đầu tiên   hỏi thêm. Cũng là  đầu tiên  thấy lòng  chùng xuống một nhịp.