Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Thời điểm  phát hiện  mang th-ai, trong lòng vẫn còn ánh sáng le lói.  nghĩ đứa trẻ  sẽ là cầu nối cho  với bà.   hy vọng bà sẽ mừng rỡ, sẽ ôm  mà , sẽ xưng “bà nội” đầy hạnh phúc như trong những bộ phim gia đình  từng xem.
 
 bà chỉ nheo mắt đ-á-nh giá:
 
“Có th-ai  thì cẩn thận. Mà cũng đừng lấy cái đó  để lên mặt với .”
 
 ch-ếc lặng.
 
 bắt đầu  giám sát khắt khe hơn. Bà cấm   sách điện tử buổi tối,  “sóng hại th-ai nhi”. Cấm   bộ  7 giờ,  “th-ai phụ  đường là rước xui xẻo”. Cấm  uống sữa tươi, bắt  bằng “nước thuốc sinh con trai bí truyền”.
 
Mỗi   trái ý, bà gọi điện kể lể với Lục Minh Khang:
 
“Nó láo lắm con ạ. Nó cãi cả  chồng. Con coi mà dạy  vợ !”
 
Lục Minh Khang  xong chỉ thở dài,  về nhà giận lây sang .
 
“Em chiều   tí   ? Người già  khó tính, đừng để  buồn.”
 
 buồn, thì ai để tâm?
 
Rồi là đêm định mệnh –  phát hiện vết son đỏ thứ hai. Và cái đêm  mất con.
 
Đó  chỉ là mất một sinh linh nhỏ bé – mà là mất hết niềm tin.
 
Là khoảnh khắc    sàn nhà, đau đớn gọi tên , còn   đó – như một pho tượng  cảm xúc.
 
Là khoảnh khắc    chồng  mắng:
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/su-tra-thu-cua-nguoi-vo-yhma/chuong-6.html.]
“Cái loại đàn bà chỉ  dựa dẫm  đàn ông, đến đứa con cũng  giữ nổi!”
 
 
" là cái loại   phúc. Có con mà cũng  xong. Nhà  đúng là xui xẻo mới rước cô   dâu!"
 
 im lặng.
 
Im lặng cho đến khi trái tim  hóa đá.
 
Khi  xuất viện trở về, Lục Minh Khang   một cái, bảo  nên nghỉ ngơi  bỏ .
 
  theo bóng lưng  –  từng khiến  tin tưởng tất cả – và thấy trong long chỉ còn là một hố sâu lạnh lẽo  đáy.
 
 mỉm , và từ giây phút đó,  …
 
Tình yêu  ch-ếc.   thì vẫn còn sống.
 
Mỗi vết cứa gia đình chồng để  trong lòng , mỗi lời cay độc gia đình chồng ném thẳng  mặt ,  vô tình tiếp sức cho   dậy –   để cúi đầu, mà là để trả  tất cả.
 
Mỗi bữa cơm chan nước mắt, mỗi   ngoài cửa trong mưa gió, mỗi cái liếc  đầy khinh thường của gia đình chồng… tất cả,  ghi nhớ.
 
Và  sẽ đòi  –  bằng cãi vã,  bằng nước mắt, mà bằng công lý.
 
Ngày   giữa hội trường rực sáng, phơi bày sự thật,    còn là con dâu ngoan chịu đựng của nhà họ Mạnh nữa.
 
 là Thẩm Vy –  phụ nữ từng  dồn đến chân tường, và giờ bước , ngẩng đầu.
 
“Người   ch-ếc vì tổn thương một . Người  ch-ếc vì  cứa một ngàn vết nhỏ – bởi chính những  mà họ từng tin yêu.”