bắt đầu lên kế hoạch.  thu thập  tất cả  thứ từng bỏ quên – bản vẽ phác thảo, file ghi chú, những đoạn chat của  và nhân tình, những bản  kê tài khoản công ty và tài khoản riêng  gửi tiền “quà tặng” cho Hoắc Thảo.
 
  còn . Không còn ghen. Không còn trách móc.
 
 chỉ còn một điều: Sự tỉnh táo của một  đàn bà từng yêu hết , và giờ sẵn sàng lấy  tất cả.
 
“Hạnh phúc   là tha thứ vô điều kiện. Mà là  khi nào cần buông tay, và khi nào cần  dậy.”
 
Tiếng chuông cửa inh ỏi kéo  về thực tại. Nhìn qua mắt mèo,  thấy Lục Minh Khang và  chồng, đang  ở ngoài với vẻ mặt giận dữ.
 
Chắc hẳn    phát điên khi về căn nhà trống ,  tìm  địa chỉ  qua định vị xe.
 
 hít một  thật sâu, mở cửa.
 
“Thẩm Vy! Con đàn bà khốn nạn !”
 
Lục Minh Khang gầm lên, vung tay định tát .
 
 một cánh tay khác  chặn   . Là Lý Gia Gia – cô bạn  luật sư của ,    đợi sẵn trong nhà.
 
“Anh Mạnh,  khuyên  nên bình tĩnh,”
 
Lý Gia Gia , giọng lạnh tanh,
 
“Một cái tát bây giờ,  thể khiến   trả giá bằng cả sự nghiệp còn  đấy.”
 
Mẹ chồng thấy thế liền xông lên, bắt đầu màn kịch quen thuộc:
 
“Trời ơi là trời! Con dâu  nó  con hồ ly tinh  xúi giục! Nó lừa con trai , phá hoại công ty của con ! Mày trả  công ty cho con tao mau!”
 
 bật , một nụ  mỉa mai.
 
“Công ty của  ?”
 
  thẳng  Lục Minh Khang,
 
“Anh Lục,  nên nhớ  xem, ba năm , ai  đưa cho  năm tỷ tiền vốn khởi nghiệp  một chút do dự?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/su-tra-thu-cua-nguoi-vo-yhma/chuong-7.html.]
 
Mặt Lục Minh Khang biến sắc.
 
“Là tiền hồi môn của ba   cho.”
 
  tiếp, giọng rành rọt,
 
“Ai là   thức trắng  bao ngày trời, vẽ từng bản thiết kế,  từng dòng code nền tảng cho cái gọi là ‘sự nghiệp’ của ?”
 
“Và ai,”
 
 ngừng , ánh mắt sắc như dao,
 
“Là   dùng tiền của , công sức của , để  nuôi nhân tình, mua nhà mua xe cho cô ?”
 
 ném một xấp ảnh lên bàn. Trong ảnh, Lục Minh Khang và cô nhân tình Hoắc Thảo đang ôm hôn  thắm thiết trong một căn hộ sang trọng – căn hộ mà    dối  là “thuê cho chuyên gia nước ngoài”.
 
Mẹ chồng  thấy xấp ảnh, mặt tái , nhưng vẫn cố cãi chày cãi cối:
 
“Đàn ông năm thê bảy  là chuyện thường! Miễn nó vẫn coi cái nhà  là nhà là ! Cô là vợ,   mắt nhắm mắt mở cho gia đình yên ấm chứ!”
 
“Yên ấm?”
 
  lạnh,
 
“Sự yên ấm mà bà ,    xây  sự mất mát của con ,  sự ngu dốt của  ?”
 
“Mày… mày…”
 
Mẹ chồng tức đến nỗi   nên lời.
 
Lý Gia Gia lúc  mới lên tiếng, đặt một tập tài liệu dày cộm lên bàn.
 
“Mời gia đình xem qua, đây là đơn ly hôn, cùng với đơn khởi kiện  Lục Minh Khang về tội lừa đảo chiếm đoạt tài sản và vi phạm quyền sở hữu trí tuệ. Toàn bộ bằng chứng, từ  kê ngân hàng, email, bản vẽ gốc, đến file ghi âm… chúng  đều  đủ.”
 
“Căn hộ các  đang ở,  tên ba   chủ . Chiếc xe  đang , cũng là tiền của cô Thẩm Vy. Về mặt pháp lý,    gì cả.”
 
Lục Minh Khang sững sờ  tập tài liệu, cả  như  rút sạch xương sống. Anh   ngờ,  vợ hiền lành, nhu nhược của    thể chuẩn   thứ kỹ càng đến .