5
Tướng quân  sắp xếp cho  ở trong khu nhà  nhất trong phủ, thê tử mới của ông   bóng gió: "A Thất thật đáng thương, mẫu  con ở một nơi như ,   phụ  của A Thất là ai nữa."
Ta nhỏ giọng cãi : "Mẫu     với  rằng phụ   là một Đại Tướng quân dũng mãnh. Người hầu  cận của Đại Tướng quân   với mẫu   rằng, khi Đại Tướng quân trở về từ biên cương, ông  sẽ đến đón , và  sẽ   đói nữa."
Thê tử mới của Tướng quân ở phía  dùng ánh mắt hận thù  chằm chằm  , nhưng vẻ mặt   dịu dàng: "A Thất còn nhỏ, tướng công cũng mệt , chúng  về nghỉ ngơi  thôi."
Tướng quân lạnh lùng gạt tay bà  , ông  phát cáu, nhất quyết  điều tra rõ ngọn ngành tại    tin giả.
Tẩy Mặc cắn răng chịu mười gậy, một lời cũng  .
Tướng quân thất vọng : "Năm xưa  chiến trường, chúng  là    thể giao lưng cho ,  ngờ về đến chốn gấm hoa,  và    cùng một lòng."
Gậy gộc đánh  lưng Tẩy Mặc, một câu cảm thán của Tướng quân, sắc mặt Tẩy Mặc trở nên trắng bệch.
Phu nhân họ Bùi thấy thời cơ  , lập tức quỳ xuống.
"Tướng công, đều là  của  , năm đó tỷ tỷ truyền đến tin tức bẩn thỉu,  và hoàng thượng  thương khi  săn ở Tây Sơn,   sợ  phân tâm, nên  báo cho . Ai ngờ kéo dài  quên mất chuyện ."
Nói xong bà  dập đầu xuống đất,  như mưa rơi.
Tướng quân mắt đỏ ngầu, ngón tay bóp chặt cổ bà ,  thầm cầu nguyện trong lòng, dùng sức, dùng sức .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/su-tra-thu-cua-thien-kim-phu-tuong-quan/chuong-5.html.]
 lời cầu nguyện của   thành công.
Lão phu nhân chống gậy hùng hổ  tới, mắng Tướng quân một trận: "Bản lĩnh  dùng  chiến trường,  dùng với nữ quyến trong nhà,  giỏi gì?"
Tướng quân như con chim non lạc lối,  lão phu nhân rơi lệ.
"Mẫu , đều là  của , A Vũ chịu nhiều khổ sở như ,    hề  ."
Lão phu nhân khinh thường liếc   một cái: "Đứa bé  ?"
Tướng quân  càng dữ dội hơn: "Mẫu , đây là huyết mạch duy nhất A Vũ để , nhiều năm qua, là    với đứa bé . Nàng ngày đêm mong  đến đón nàng thoát khỏi biển khổ,  rõ ràng ở kinh thành,  để đứa bé  chịu nhiều khổ sở như ."
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Lão phu nhân lạnh lùng : "Đứa bé , e rằng  thể nuôi trong phủ chúng , Ôn Thanh Vũ rơi  loại địa phương đó, đứa bé  cũng lớn lên ở nơi dơ bẩn đó, kẻo mang tiếng  đến danh tiếng Uyển Nhi của chúng nó,   rằng, phủ chúng  còn  ba đứa con danh chính ngôn thuận."
Vẻ mặt Tướng quân ngạc nhiên và  thể tin : "Mẫu ,  từ nhỏ  thích A Vũ, sớm  định hôn sự cho chúng . Bây giờ,     những lời  với một vãn bối  khuất ?"
Sắc mặt lão phu nhân  chút gợn sóng, lời    như đ.â.m thẳng  phổi .
"Lúc nhỏ  thấy nó lanh lợi hào phóng, ai ngờ lớn lên  thành cái tính ghen tuông đó. Dòng dõi thế gia, ai mà   tam thê tứthiếp,  chỉ   nó là quý giá? Nạp một  thôi cũng  ầm ĩ đòi hòa ly, kết quả thì ? Tự hủy hoại cả đời , còn liên lụy đến danh tiếng phủ tướng quân chúng ."
Cái gì cũng là  của nữ nhân ?
Tướng quân  giữ lời thề, phản bội tình yêu của họ, mẫu  chọn rời  thì  gì sai?
Tướng quân cũng nghiêm mặt: "Mẫu ,    với A Vũ cũng   với A Thất, đứa bé  từ nhỏ  chịu đủ khổ sở, quãng đời còn   chỉ  bù đắp thật ."