Mặc dù   nghi ngờ, nhưng chẳng ai dám điều tra sâu. 
 
Bởi vì họ   là  thích, chẳng ai  xía  chuyện nhà  khác. 
 
Cảnh sát hỏi một câu: 
 
“Hai   đầu độc vợ chồng  trai,  tại     tay với đứa trẻ?” 
 
Dù  thì  bịt miệng một đứa trẻ một tuổi cũng  khó. 
 
Mẹ Tạ trả lời: 
 
“Đứa bé lúc đó đang ở nhà bà ngoại, chúng    cơ hội xuống tay.” 
 
 sởn gai ốc,  sang chồng : 
 
“Mạng sống của  lúc nhỏ, là do bà ngoại  cứu đấy!” 
 
Anh  gật đầu: 
 
“ , lúc đầu bọn họ  thể  tay với , về  cũng  dám động thủ nữa.” 
 
 bừng tỉnh: 
 
“Vì nếu  xảy  chuyện, tất cả   sẽ nghi ngờ rằng bọn họ g.i.ế.c  để chiếm tài sản.” 
 
Trong vụ án ,  chú là chủ mưu, còn  Tạ là đồng phạm. 
 
Bà   tuyên án mười lăm năm tù,    thể sống đến ngày  tù  . 
 
Chồng  tiếp tục mời luật sư kiện  tòa, yêu cầu  Tạ  trả  bộ tài sản chiếm đoạt, đồng thời đòi bồi thường dân sự.
 
 44 
 
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Tài sản của  Tạ  đóng băng. 
 
Bà   tên một căn nhà và  hai trăm nghìn tệ tiền tiết kiệm. 
 
Cuối cùng, tất cả đều  tịch thu để bồi thường cho chồng . 
 
Chị dâu chăm sóc Tạ Đức Minh xuất viện xong, lập tức  đơn ly hôn. 
 
Tạ Đức Minh cũng hiểu rõ  thể giữ vợ , đành bất đắc dĩ ký  đơn ly hôn. 
 
Chị dâu dắt theo con gái rời . 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sui-cao-me-chong-lam-toi-quang-vao-thung-rac/19-het.html.]
 
Tạ Đức Thanh thấy  trai chỉ còn một , nên bất đắc dĩ  đến chăm sóc. 
 
 điều   dẫn đến sự bất mãn từ nhà chồng, khiến chồng cô  cũng quyết định ly hôn. 
 
Sau vụ tai nạn xe  , đứa con  giữ , bác sĩ còn  cô   thể sinh nở nữa. 
 
Tin  lan rộng trong nhà chồng, nên  còn  đàn ông nào  cưới cô . 
 
Từ đó về , hai  em chỉ còn  nương tựa  . 
 
 là hại   chắc  hại  ngay lập tức, nhưng sớm muộn gì cũng tự chuốc lấy quả báo! 
 
 và chồng đến phần mộ của cha  ruột  . 
 
Anh quỳ xuống,  gọi một tiếng “Ba, ...”, nước mắt   kiềm  mà trào . 
 
 đỡ , dịu dàng  với vong linh cha  chồng: 
 
“Ba, , chúng con  báo thù rửa hận cho hai  . 
 
Con và Đức Quân sẽ sống hạnh phúc viên mãn, mong hai  an nghỉ!” 
 
Những bông hoa dại  mộ khẽ đung đưa trong gió, như đang truyền tải sự hài lòng của họ. 
 
Chúng  cũng đến thăm mộ bà ngoại. 
 
Chồng  xúc động : 
 
“Anh vẫn còn nhớ một chút về bà ngoại. 
 
Khi  ba, bốn tuổi, bà thường xuyên đến thăm . 
 
 từ lúc gia đình chuyển lên thành phố,   còn gặp  bà nữa. 
 
Có lẽ, lúc đó chú  dám ngược đãi , cũng vì sợ bà ngoại tìm đến.” 
 
Chúng  tìm hiểu  rằng, bà ngoại mất  khi  chú qua đời một năm. 
 
Từng  năm qua, đây là  đầu tiên chồng  đến thăm mộ bà. 
 
Anh  rưng rưng nước mắt. 
 
 nghĩ, nếu bà ngoại  linh thiêng, nhất định sẽ vui mừng khi thấy đứa cháu trai mà bà từng che chở, giờ đây  lớn khôn và hạnh phúc. 
 
 (Hết)