Hoàng đế hạ táng, những phi tần, nô bộc tuẫn táng đều là chôn sống.
Ta cùng các phi tần trẻ tuổi khác và một nhóm cung nữ thái giám  đưa đến Hoàng lăng sớm. Chỉ chờ quan tài của lão hoàng đế đến, sẽ cùng quan tài của ngài xuống địa cung.
Những ngày  giam ở Hoàng lăng,  đều lén lút tiết kiệm bánh bao  giấu . May mắn là trời lạnh, cũng  sợ bánh bao  thiu.  mấy ngày giấu bánh bao  chẳng  chút tác dụng nào. Những  đó  cướp ,  cho chúng  ăn uống từ hai ngày  . Nước cũng   uống. Để khỏi  bẩn địa cung.
Ta thật sự  chửi rủa. Ta lớn đến ngần ,  từng  đói bụng. Ngay cả khi  cung, cha  cũng dặn dò  nhất định   vì một chút ân sủng mà   gầy . 
Tuy   quá béo, nhưng cũng tròn trịa hơn  khác hai phần. Điều   nghĩa là  sẽ c.h.ế.t chậm hơn  khác, nhưng    chịu  đói,  khi c.h.ế.t sẽ đau khổ hơn  khác.
Đói một ngày ,   kìm  mà bật . Cha  cũng  cứu   nữa . Ta sẽ c.h.ế.t đói vì một lão già tồi tệ  từng gặp mặt. Tiếng  của  khiến các tài nhân, mỹ nhân cùng phòng cũng bật  theo.
  lóc chẳng  tác dụng gì. Giờ khắc  đến. Ta cùng với hơn một trăm  khác, run rẩy chân  đưa  địa cung. Sau đó  lùa  phòng tuẫn táng.
Địa cung  xây dựng  phú lệ đường hoàng, nhưng dù  vẻ giàu sang đến mấy thì vẫn âm u lạnh lẽo vô cùng. May mắn là trong mộ cứ mười bước  một ngọn đèn trường minh, ánh sáng coi như .
Ta  cung thời gian ngắn,  luôn thích đóng cửa sống cuộc sống của ,  quen  với các phi tần khác. 
Bình thường họ  thể còn đấu đá tâm cơ, nhưng bây giờ ở trong địa cung , đều sắp c.h.ế.t cả . 
Ai nấy đều ba năm  tụm  thành từng nhóm, cố gắng dựa  những   quen  để tìm kiếm chút  ấm cuối cùng.
 Chỉ  một    trong góc, ôm chặt cánh tay .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-chi-muon-lam-thai-hau/chuong-2.html.]
Hôm nay hình như là mùng hai Tết, là ngày mấy tỷ tỷ  xuất giá về nhà ngoại. Không  bây giờ họ đang  gì? Bây giờ đang  quốc tang, e là họ cũng  thể đón năm mới vui vẻ .
Sau khi  đói một ngày nữa,     còn chút sức lực nào. Ta đói đến mức hoa mắt chóng mặt. Ta còn  kịp tính xem   thể sống  bao lâu.
Cửa mộ bỗng co mấy thái giám bước chân loạng choạng xông . Những thái giám đó mỗi  cầm một cây gậy và một cái đèn dầu,     còn dính máu. Mấy thái giám đó  quanh một lượt.
"Lấy m.á.u của họ, chúng  còn  thể sống thêm một thời gian nữa."
Thì   là mấy thái giám  nảy sinh ác niệm, dự định ăn thịt  để cầm cự lâu hơn.
Đều là những cô nương khuê các, lập tức sợ hãi co rúm  một chỗ. Một thái giám thấy một   co ro trong góc, liền  về phía .
"Vân mỹ nhân  nhiều thịt, chắc m.á.u cũng nhiều hơn, đủ để chúng  ăn uống no nê một bữa."
Mặc dù  sắp c.h.ế.t đói, nhưng   khác ăn sống thì  vẫn  cam lòng. Ta mò lấy một cái bình bạc, chống  tường  dậy.
"Các ngươi đừng  đây."
Mấy thái giám đó chắc  sớm g.i.ế.c  thành quen,   mà  lời . Vừa đến gần  liền vung tay một cái.
Ta dùng bình bạc đỡ một cái,  tung một cú đá, thái giám    đá ngã chổng vó. Ta cũng loạng choạng hai cái,  ngã xuống. May mắn là những thái giám  đều là để  khi c.h.ế.t tiếp tục hầu hạ lão hoàng đế, nên thái giám tuẫn táng cũng   việc nặng nhọc. 
- Edit by Thiên Thanh -
Ăn cắp truyện đăng wattpad là vô đạo đức, vô học.
Vì  bọn chúng   là những thái giám thô lỗ, to khỏe, vạm vỡ. Cú vung gậy đó lực  lớn lắm. Ta chỉ  võ mèo, học  từ việc đánh  nhiều với các ca ca, bây giờ   đói hai ba ngày , thực  cũng là miễn cưỡng đỡ .