Tóm  đơn giản: Ta     gì,   ngăn cản. Hắn cầm đao chĩa  ai, cũng  cần  kiêng dè.  nếu  gặp chuyện,  sẽ   theo cùng.
 
Cũng   tại  nhất định   những chuyện   đêm tân hôn. Tạ Chiêu nhướng mày,  vẻ như   hài lòng.
 
Giây tiếp theo,  dùng sức ôm  lên đùi ,   kịp phản ứng, khẽ kêu lên kinh ngạc.
 
Trước mắt là giấy cửa sổ màu đỏ cắt chữ "Hỉ", in bóng dáng của  và  đan xen. Hương thơm thanh thoát mà trong lành    nhẹ nhàng bao bọc lấy .
 
Trong phòng, nến hỉ long phượng tựa  , nến đỏ cháy cao, chăn gấm thêu uyên ương hý thủy, một màu đỏ hỉ sự rực rỡ.
 
Tạ Chiêu khẽ  bên tai ,  thở ấm áp phả tới, khiến  ngứa ngáy  trốn chạy.
 
Mặt  chợt nóng bừng lên. Người  mặt , là phu quân của .
 
Hắn  nhanh  chậm, : "Bổn vương    xem, Vương phi nên bảo    như thế nào?"
 
Ta đáp: "Ta   cách nào."
 
Ta vặn  trong lòng , đưa tay chạm lên cổ : "Đành   tay  khi tất cả   , c.ắ.t c.ổ , mang đầu đến gặp vua, lập công chuộc tội."
 
Trong khoảnh khắc mặn nồng như ,   bình tĩnh một cách bất ngờ.
 
Lời mẫu  vẫn còn văng vẳng bên tai.
 
"Nam nhân hữu tình  vô tâm, chữ 'tình' chỉ là hư vọng."
 
Nếu thực sự đến lúc đó,  nghĩ  sẽ  như .
 
Ta  đùa. Tạ Chiêu  chút phòng  để lộ yết hầu yếu ớt nhất, mặc cho đầu ngón tay  vẽ lên, : "Nàng nỡ ?"
 
Yết hầu của  lên xuống một cái  đầu ngón tay .
 
Ta gật đầu: "Nỡ."
 
Tạ Chiêu khàn giọng : "Không ngờ   nuôi một con sói mắt trắng tâm địa độc ác."
 
Hắn lật  , nắm chặt hai tay  giơ qua đầu, ánh mắt nguy hiểm mà phóng túng, giống như một hôn quân  sắc  mê hoặc, hung hăng cắn lên môi .
 
"...Bổn vương cho phép."
 
Một đêm ân ái. Sáng sớm hôm ,  tỉnh giấc, eo đau lưng mỏi. Nhớ  tối qua   ép gọi là "cục cưng",  còn gọi nhiều hơn thế nữa,  quả thực   hổ  phẫn uất đến cực độ.
 
Tạ Chiêu vẫn ngủ say,  lay : "...Dậy , hôm nay  thỉnh an đấy."
 
Tạ Chiêu trở , ôm chặt   lòng: "Không , ngủ ."
 
Ta giãy giụa  dậy: "Lát nữa Hoàng thượng trách tội..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-chieu/6.html.]
 
Tạ Chiêu càng vùi  sâu hơn  lòng,  thiếu kiên nhẫn : "Mặc kệ    chết."
 
Thật đáng thương,  suýt nữa sợ đến ngất ,  đó một giấc ngủ thẳng đến mặt trời lên cao.
 
Ngày đầu tiên thành hôn, Tạ Chiêu bỏ qua lễ thỉnh an, ở bên  cả ngày, cho phép    gì trong vương phủ cũng , đặc biệt nhấn mạnh rằng  thể   gì Ninh vương cũng .
 
Ta giận dỗi đuổi   khỏi phòng. Không ngờ cửa sổ  đóng chặt,   trèo .
 
Ngày thứ hai thành hôn, Tạ Chiêu đưa   ngoài đạp thanh,  cho  xem tài cưỡi ngựa của ,  là cứ thế bắt cóc  lên ngựa.
 
Hắn cưỡi một con ngựa nhẹ, phi qua giữa phố xá ồn ào,  ôm eo , sợ đến mức  dám kêu.
 
Ta nghi ngờ  trả thù,  đuổi   khỏi phòng.
 
Lần   rút kinh nghiệm, đóng chặt cửa sổ khóa cửa ,  tìm quản gia xin chìa khóa, thong dong  bằng cửa chính.
 
Ngày thứ ba thành hôn, Tạ Chiêu đưa   chợ phiên,   từng thấy cảnh tượng nào náo nhiệt như , mua một xe ngựa đầy đồ.
 
Tạ Chiêu gọi  là "kẻ phá gia chi tử" suốt cả đêm,  thu dọn đồ đạc sang phòng khách.
 
Hắn mặt dày bám theo, cắn tai   rằng thì  nương tử thích thú vui khuê phòng như thế .
...
Từ nhỏ  là đích nữ,  nuôi dưỡng theo những quy tắc nghiêm ngặt nhất, chuẩn mực là đại môn bất xuất, nhị môn bất mại (  khỏi cổng lớn,  bước qua cổng trong).
 
Trong kinh thành  thường  Ninh vương cả đời phóng đãng  gò bó, xưa nay  coi bất kỳ lễ tiết nào  gì.
 
Vốn dĩ   tin. Bởi vì nghi thức hôn lễ cực kỳ phiền phức, nhưng  cũng  thấy   chút nào mất kiên nhẫn.
 
    thể  tin. Bởi vì   về  dâu  nửa tháng,   đưa   ngoài chơi nửa tháng , chẳng  điều  khiến  cũng trở nên phóng đãng  .
 
Ta   thể  thừa nhận, sự xuất hiện của   phá vỡ cuộc sống tĩnh lặng như vũng nước đọng của .
 
Mặt nước yên ả gợn lên những con sóng.
 
Ta mới  thế giới rộng lớn  bao, vạn sự    bao, và Tạ Chiêu đáng đánh  bao. Ta dường như mới thực sự  sống một .
 
Tạ Chiêu cũng  hề nhàn nhã như vẻ bề ngoài.
 
Ít nhất thì các ám vệ của  thần xuất quỷ một (xuất hiện  biến mất  dấu vết), giúp  luôn nắm bắt   động thái ở kinh thành.
 
Hắn  bao giờ tránh mặt . Hôm nay, khi ám vệ tìm thấy chúng , chúng  đang dạo thuyền  hồ.
 
Tạ Chiêu và    ngoài mấy ngày, thu dọn hành lý đơn giản một mạch xuống phía Nam, nguyên nhân là vì  hứng chí  ăn tôm say, cua say ở Tô Châu, Hàng Châu.
 
Một chiếc thuyền nhỏ chở hai chúng ,  đặt một quyển sách lên mặt, gối đầu lên đùi  ngủ. Mái tóc dài đen nhánh xõa  như nước chảy, trông đặc biệt thư sinh.
 
Ám vệ  ,  chút do dự. Tạ Chiêu tỉnh dậy,  nhàn nhạt: "Nói .