Ta Chính Là Tín Ngưỡng Của Lính Gác Toàn Đế Quốc. - Chương 125

Cập nhật lúc: 2025-12-22 08:56:00
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Y Lạc lái máy bay cứ như lái chiến đấu cơ. Tư Hình trực tiếp mở cửa sổ tấn công về phía đám Ngốc Ưng .

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Lại gần, Tùng Nguyệt mới thấy rõ bộ mặt xí của đám Ngốc Ưng. Tuy khả năng tác chiến của bọn bình thường, nhưng năng lực bay lượn mạnh, và lượng nhiều! Đen kịt một mảng, áp lực.

 

"Y Lạc, bọn máy bay hộ tống ai. Đều là tộc chim, chi bằng thương lượng hợp tác một chút." Tên Ngốc Ưng cầm đầu hóa thành hình , quần áo xám xịt, đôi mắt tràn ngập âm khí.

 

Bọn họ nhắm Dẫn đường.

 

Y Lạc nhạo một tiếng: "Chỉ bằng các ngươi cũng xứng cái gì cùng một tộc."

 

Ngốc Ưng là loài ăn tạp điểm mấu chốt, chính là nỗi nhục của tộc đàn. Đặc biệt đám Ngốc Ưng chuyện ác nào cũng , cả ngày dựa cướp bóc mà sống.

 

Y Lạc với Tư Hình: "Cậu lái máy bay , dạy dỗ đám rác rưởi một chút."

 

Tư Hình nhanh đổi chỗ với . Y Lạc đột nhiên đ.á.n.h thức tinh thần thể, phượng hoàng xinh giương cánh bay lên.

 

Tùng Nguyệt chớp mắt. Phượng hoàng thật sự đến mức khiến thể rời mắt.

 

Phis ấn đầu cô xuống: "Phượng hoàng nếu đ.á.n.h một đám Ngốc Ưng thì từ chức tộc vương ."

 

Tùng Nguyệt "Vâng" một tiếng, cô chỉ là bỏ lỡ cảnh phượng hoàng đ.á.n.h . Ngày thường Y Lạc ít gọi tinh thần thể , cô chỉ mới thấy vài thôi.

 

Phis nhịn hỏi một câu: "Cô thấy sư t.ử uy vũ khí phách hơn ?"

 

Cái cũng so đo ? Tùng Nguyệt ngoái đầu chằm chằm Phis. Vị Sư Vương quý tộc ngày thường uể oải, ít chuyện, ngoại trừ cô thì cận với ai, cao lãnh bất cận nhân tình. cư nhiên ấu trĩ như , lấy chính so với phượng hoàng.

 

Tùng Nguyệt một cái, trấn an: "Sư Vương tự nhiên là lợi hại, cực kỳ lợi hại."

 

Quả nhiên, tâng bốc, Phis hài lòng gật đầu. Đối đãi với mãnh thú vuốt lông xuôi, về điểm Tùng Nguyệt kinh nghiệm.

 

Bất quá Phis chuẩn, nửa giờ Y Lạc liền thu binh trở . Hắn rũ sạch lông Ngốc Ưng dính , ghê tởm mắng: "Lão t.ử về liền phái diệt bọn ." Thật là mất mặt tộc bay lượn.

 

"Chuyện như tiếp theo e là sẽ thiếu ." Tư Hình chậm rãi xong, ngoái đầu quét mắt Tùng Nguyệt một cái, ý điều chỉ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-chinh-la-tin-nguong-cua-linh-gac-toan-de-quoc/chuong-125.html.]

Y Lạc tâm trạng nhẹ nhàng : "Thì ? Ai đến thì kẻ đó c.h.ế.t."

 

Cũng may quân kỳ của Quân khu 3 dần dần rõ ràng, bọn họ tới đích.

 

Sân bay cửa quân khu đầy những nhân vật lãnh đạo của tộc chim, máy bay từ từ hạ cánh.

 

Cửa khoang mở, Y Lạc liền dẫn đầu . Ai ngờ mới bước kịp đẩy sang một bên. "Dẫn đường tiểu thư ?"

 

"Y Lạc, các gặp Ngốc Ưng chặn đường tấn công , Dẫn đường tiểu thư chứ?"

 

Các mở miệng ngậm miệng đều là Dẫn đường tiểu thư, trong mắt còn con trai nhà binh là ? Y Lạc cạn lời bọn họ.

 

Chờ Phis và Tư Hình đều xuống đất, bọn họ ngóng trông nửa ngày mới thấy một cô gái nhỏ nhắn bước từ phía hình cao lớn của Phis.

 

Cô thực sự nhỏ nhắn, tóc dài ngang vai, mặc áo bông dày cộp, đội mũ lông, khuôn mặt trắng tuyết, mũi ửng đỏ, đôi mắt trong veo sâu thẳm về phía họ.

 

Tất cả Lính gác đón ở đây nháy mắt thể dời mắt, chằm chằm cô đầy nóng bỏng.

 

Tùng Nguyệt giơ tay chủ động chào: "Hi, chào ."

 

"Chào... chào cô..."

 

"Xin chào Dẫn đường tiểu thư, chúng rốt cuộc cũng chờ ngài!"

 

Tùng Nguyệt suýt nữa đỡ nổi sự nhiệt tình của họ, đáng sợ hơn là họ gấp chờ nổi dâng lên những chiếc lông vũ mà họ cho là nhất!

 

"Muốn xum xoe còn đầy cơ hội, tránh hết cho !" Y Lạc nổi bộ dạng tiền đồ của bọn họ, vội vàng day day mi tâm ngăn cản ánh mắt của họ, đó xoay với Tùng Nguyệt một cách đầy mê hoặc.

 

"Nguyệt bảo, đích đưa em tham quan Quân khu 3 của bọn ."

 

Tùng Nguyệt gật đầu, Y Lạc định nắm tay cô nhưng cô vô hình né tránh. Cô cũng ánh mắt cô đơn của Y Lạc.

 

 

 

 

Loading...