Ta Chính Là Tín Ngưỡng Của Lính Gác Toàn Đế Quốc. - Chương 170

Cập nhật lúc: 2025-12-22 09:35:17
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KxY0tWG9Y

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

khỏi cửa, Tư Hình liền chờ ở cửa, thấy cô, gượng gạo nở một nụ cứng đờ.

 

Tùng Nguyệt: ?

 

Đi lên quái dị chằm chằm : “Anh cư nhiên ?”

 

Tư Hình lập tức thu hồi nụ , biến trở về bộ dáng lạnh lùng ngầu lòi, vênh váo một chút mới là bộ dáng Tùng Nguyệt quen thuộc nhất. Tùng Nguyệt cùng ngoài. Dọc đường ít Lính gác đều kiềm chế vui sướng chào hỏi cô. Tùng Nguyệt cũng keo kiệt, mỉm vẫy tay với bọn họ.

 

Bọn họ cổng thành, lính gác trạm gác cổng thành xếp hàng tuần tra. Tùng Nguyệt nguyên bản còn thể bình tĩnh, nhưng quân đội chỉnh tề cùng quân kỳ đang phần phật dâng lên, cô cũng mạc danh cảm thấy nhiệt huyết dâng trào.

 

Tấm biển mới khắc hai chữ to như rồng bay phượng múa: Bắc Cảnh!

 

Từ nay về chỉ Bắc Cảnh, còn cái gì Philips nữa. Tùng Nguyệt trong lòng tức khắc dâng lên vô hạn hào khí, trách từ xưa đến nay đều thích tranh đấu giành thiên hạ, cướp địa bàn.

 

Y Lạc ở bên cô, phá lệ yêu diễm: “Nguyệt Nguyệt, Bắc Cảnh sẽ ngày càng hơn.”

 

Cho nên, cần ghét bỏ bọn họ, cần cái Đế quốc ch.ó má .

 

Tùng Nguyệt hiếm khi bài xích , ánh mắt doanh doanh gật đầu với , một bộ tin cậy. Cô cũng tin tưởng Bắc Cảnh sẽ ngày càng hơn.

 

Khi ngoái đầu , cô như cảm giác ngẩng đầu về phía tầng cao nhất phương xa một chút, dường như thấy một bóng . Là Hội trưởng ?

 

Tùng Nguyệt liền hỏi: “Y Lạc, Hội trưởng tới ?” Ngày quan trọng như , Hội trưởng đều mặt ?

 

Y Lạc thấy hai chữ "Hội trưởng" liền khí huyết cuồn cuộn, ghen ghét c.h.ế.t, nhưng vẫn nhịn xuống tính tình kiên nhẫn : “Ngày đối với quân khu quan trọng, nhưng là……”

 

là cái gì?” Tùng Nguyệt hiểu .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-chinh-la-tin-nguong-cua-linh-gac-toan-de-quoc/chuong-170.html.]

Y Lạc nghĩ đến chuyện , liền đối với vị Hội trưởng gì lệ khí, bất đắc dĩ : “Mười năm ngày hôm nay, Hội trưởng ngã xuống ở chiến trường tinh tế.” Nói cách khác, kỳ thật hôm nay là "ngày giỗ" của vị Hội trưởng ?

 

Tuy rằng c.h.ế.t thành, nhưng nếu là , ở ngày như hôm nay cũng sẽ cảm xúc vui sướng gì.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Tùng Nguyệt "" một tiếng, trầm mặc xuống. Mười năm , cũng chính là Hội trưởng 18 tuổi mới thành niên, liền c.h.ế.t ở năm chói lọi nhất.

 

Hội trưởng mạnh như , vì ngã xuống? Chuyện , nhất định là nguyên nhân gì đó.

 

Tâm tư Tùng Nguyệt dần dần rời xa náo nhiệt mắt, cô về phía tầng cao nhất, nơi đó còn bóng .

 

Chờ khi xong việc, Tùng Nguyệt mới chuẩn một ít bánh quy điểm tâm cô tranh thủ . Hội trưởng thích đồ ăn kiểu Trung Quốc. Cô định quấy rầy Hội trưởng, hôm nay tâm tình hẳn là sẽ lắm. Cho nên Tùng Nguyệt giao điểm tâm cho bảo vệ cửa tính toán rời .

 

Đi mấy bước, cô liền một tiếng khẽ, tựa như ở bên tai: “Lo lắng cho lên?”

 

Cô vội vàng ngoái đầu , nhưng vẫn thấy ảnh Hội trưởng. Cô chút giật , ngàn dặm truyền âm? Trâu bò ?

 

lúc thì thích hợp, cô thở dài một , từ trong tay bảo vệ cửa lấy điểm tâm, lên lầu.

 

Khoảng cách rời nơi mấy ngày, cách khác cô kỳ thật trốn Hội trưởng cũng mấy ngày .

 

Tùng Nguyệt cửa hít sâu chuẩn tâm lý. Giây tiếp theo, cửa mở , Hội trưởng một áo sơ mi trắng cùng quần dài đen, đơn giản sạch sẽ, khí tức mát lạnh. Hắn rũ mắt , như là thấu ý tưởng của cô. Tùng Nguyệt cuối cùng nhịn ngước mắt trừng một cái, dứt khoát lướt qua .

 

Tại thẹn thùng luôn là cô a, cô mới cần động như !

 

Cánh Thật nhướng mày, trừng chút trở tay kịp, nhưng cái liếc mắt thực sự uy lực gì, ngược nhân tâm ngứa ngáy. Hắn rót cho cô một ly , thấy cô khắp nơi đ.á.n.h giá. Có lẽ là do ở nên , căn nhà cũng vẻ lạnh lẽo như , nơi nơi đều là khí tức của chút tâm thái xong.

 

 

 

 

Loading...