Nghe , nhóm thú cái mới cảm thấy còn tuyệt vọng như thế.
Tiểu Đậu T.ử ôm chị một lát, liền bắt đầu giúp Tùng Nguyệt rửa sạch vết thương cho từng thú cái, bôi t.h.u.ố.c băng bó.
Dị năng của cô bé vốn là chữa trị. Tùng Nguyệt bận bận , mãi cho đến khi trời tối hửng sáng mới thở phào nhẹ nhõm một thật sâu.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Mạng đều giữ , vết thương cũ vết thương mới của các cô trông thật ghê , con Gấu Đen thật sự đáng c.h.ế.t.
Tư Hình canh cửa cho cô cả đêm, thấy cô sắc mặt mệt mỏi liền : " đưa em nghỉ ngơi một lát , chỗ bọn sẽ canh chừng."
"Tư Hình, nhất định thể buông tha con Gấu Đen !" Cô trịnh trọng Tư Hình.
Tư Hình con Gấu Đen chuyện ghê tởm tột cùng, sỉ nhục tôn nghiêm lính gác đến thế nào, chán ghét đảm bảo: "Em yên tâm, loại cặn bã bại hoại cần chịu sự trừng phạt thích đáng."
Tùng Nguyệt gật đầu, cô quả thực cần nghỉ ngơi một lát. Từ khi đuổi tới châu Vĩnh Dạ, cô vẫn luôn ở trong trạng thái căng thẳng.
Lần thả lỏng tâm thần, Tùng Nguyệt thế mà đường Tư Hình đưa liền chóng mặt, vẫn là Tư Hình đỡ lấy cô, bế ngang lên, đau lòng cô giây tiếp theo liền nhắm chặt mắt.
Chờ cô tỉnh nữa thì là chập tối, canh giữ bên cạnh đổi thành Y Lạc.
Y Lạc thấy cô tỉnh liền điều cô lo lắng, đơn giản : "Tiểu Đậu T.ử và đều , Gấu Đen cũng giam giữ . Thôn Phệ Thú dường như đổi lộ tuyến, tiến thành Vĩnh Dạ, chúng thu dọn xong liền chạy về Bắc Cảnh."
Tùng Nguyệt sửng sốt, tiêu hóa xong lời , gật đầu. Y Lạc cách hư đè lên cô, mặt mày u ám: "Lần , tuyệt đối sẽ đồng ý thỉnh cầu lấy phạm hiểm của em nữa."
"Y Lạc..."
Y Lạc sắp điên . Lúc bọn họ tìm khắp nơi thấy cô, thậm chí dự đoán cô xảy chuyện , nếu là như , sẽ vĩnh viễn tha thứ cho chính .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-chinh-la-tin-nguong-cua-linh-gac-toan-de-quoc/chuong-222.html.]
Hắn đầy mặt u sầu, mắt phượng tràn đầy sự tự trách dày đặc cùng bi thương.
Tùng Nguyệt đến ngẩn , dường như ngờ một kiêu ngạo như Y Lạc sẽ tự ghét bỏ bản kém cỏi như .
Thật cô đầu óc mà xông lên, cô gian, còn đ.á.n.h dấu của Hội trưởng, đó cũng là bùa hộ mệnh của cô, nên cô mới dám mạo hiểm.
bộ dáng của Y Lạc, cô quả thực tự kiểm điểm: "Xin , là lo lắng."
Y Lạc vùi đầu vai cô, rầu rĩ : "Em cần xin , là chúng còn đủ mạnh."
Cho nên bảo vệ em! Lần đầu tiên bực bội thực lực của chính , nếu thể cường hãn như Hội trưởng thì sẽ vô dụng như .
Tùng Nguyệt nghĩ đến Tư Hình cũng bộ dáng tự trách như thế, cô càng thêm áy náy, nhẹ giọng hứa hẹn: "Về sẽ vô cùng cẩn thận."
Những đều thật sự lo lắng cho cô, quan tâm cô. Lần đầu tiên cô nhiều để ý coi trọng như , trong lòng ấm áp.
Nghỉ ngơi thêm một đêm, Mặc Kiêu sớm sắp xếp xong kế hoạch di chuyển bộ thành Vĩnh Dạ. Trừ bỏ thành chủ thành Vĩnh Dạ giam giữ, một vạn , trong đội ngũ còn hơn hai mươi thú cái trọng thương nên tốc độ lên đường nhanh.
khi mặt trời xuống núi, bọn họ vẫn thấy phòng tuyến Bắc Cảnh. Tầm Vũ đợi sẵn đường đón họ. Nghe Y Lạc kể chuyện xảy Tùng Nguyệt, cũng cảm thấy sợ hãi, nhưng nhiều hơn vẫn là chấn động.
"Hơn hai mươi thú cái đều gặp độc thủ ?" Tầm Vũ nhíu mày, "Việc quân khu xử lý cho ."
"Tầm Vũ, đừng cô thất vọng đấy." Y Lạc vỗ vai Tầm Vũ. Tùng Nguyệt và hơn hai mươi thú cái đều đang chờ phiên tòa xét xử Gấu Đen.
Chuyện nhanh truyền . Ba dẫn đường từng giúp Tầm Vũ trị liệu cho những thương bởi Thôn Phệ Thú chuyện cũng chạy tới thăm nhóm thú cái đầu tiên. Các cô đau lòng khi thấy những cùng là giống cái gặp sự ngược đãi như , nên sắc mặt đều khó coi.