" cũng đ.á.n.h với ma thú, chỉ cần tìm đội trưởng bọn họ, giúp họ trị liệu thanh lọc, chừng còn kịp cứu họ. Chẳng lẽ thì ích ? Anh cứu đ.á.n.h thắng ma thú?" Tùng Nguyệt đổi vẻ rụt rè thường ngày, ánh mắt bình tĩnh Tư Hình.
Tư Hình trầm mặc, đương nhiên cô đúng.
để một phụ nữ mạo hiểm, còn đám đàn ông bọn họ ngoài chờ, .
Cuối cùng Tư Hình mím môi: " cùng cô, đây là giới hạn cuối cùng của ."
Tùng Nguyệt chần chờ một chút gật đầu, nhưng ngay đó cô với Phis và Y Lạc phía : "Có Tư Hình là đủ , đợi giải quyết chướng khí, các hãy ."
Đây là phương án an nhất.
Y Lạc tuy theo bảo vệ cô, nhưng thấy dẫn đường nhỏ đầu tiên chủ kiến như , liền thuận theo gật đầu, theo gánh nặng cho cô.
Thật ngờ, những lính gác cao cấp như bọn họ cũng ngày trở thành gánh nặng trong mắt dẫn đường.
Hắn thậm chí còn tâm trạng tự giễu.
Phis thì càng cần , tự nhiên nguyện ý Tùng Nguyệt. Trong mắt , Tùng Nguyệt như một loại sức quyến rũ khiến thể kháng cự.
Hắn bỗng nhớ tới bức tượng thần trong mật thất hoàng cung đế quốc, hồi nhỏ từng lầm lỡ xông , chỉ kịp thoáng qua tượng thần.
Thực cũng chẳng nhớ rõ dáng vẻ của thần tượng, nhưng chẳng hiểu , chằm chằm mắt Tùng Nguyệt đến ngẩn ngơ.
Tùng Nguyệt dẫn đường, bản cô thì , nên cô tùy tay tạo một cái bong bóng trùm lên Tư Hình.
Tư Hình chút ngượng ngùng, đầu tiên một cô gái còn nhỏ hơn bảo vệ cảm giác vẫn kỳ quái, đặc biệt là khi vẫn luôn đề phòng cô, điều ít nhiều khiến thấy "mất mặt".
ngạc nhiên là ghét cảm giác , âm thầm liếc cô vài .
Tùng Nguyệt bước trong sương đen liền cảm giác như lạc cõi hỗn mang, ở đây cô phân biệt phương hướng, rõ xung quanh.
Cô chỉ thể phất tay dùng dị năng thanh lọc xua tan sương đen trong phạm vi 1 mét mắt, nhiều hơn nữa thì .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-chinh-la-tin-nguong-cua-linh-gac-toan-de-quoc/chuong-98.html.]
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
"Tư Hình..." Cô gọi phía .
Hắn định đừng sợ, ở lưng cô. Lời đến bên miệng ngượng ngùng sửa .
" đây." Giọng đàn ông chút trầm, nhưng khiến an tâm lạ thường.
Tùng Nguyệt đưa tay , xuyên qua bong bóng, những ngón tay trắng nõn thon dài tự nhiên tìm tay Tư Hình, nắm thật chặt.
Rốt cuộc đầu tiên gặp chuyện ma ảo như thế , trái tim thấp thỏm của cô chỉ yên khi nắm lấy tay Tư Hình.
Bên cạnh , còn là một lính gác mạnh, điều cô an tâm hơn nhiều.
Lại để ý đến thiếu niên trong bong bóng phía , rũ mắt chằm chằm bàn tay nhỏ bé đang nắm lấy tay .
Thiếu niên mới hơn hai mươi tuổi đầu tiên nảy sinh cảm giác thoải mái, khuôn mặt tái nhợt nhanh chóng ửng hồng, ngay cả vành tai cũng nóng lên.
Sao cô nắm tay , còn chặt như nữa.
"Tư Hình, mau kìa, là Khắc Lan!" Giọng vui mừng của cô nhanh kéo suy nghĩ hỗn loạn của trở , vô cùng khó khăn dời ánh mắt khỏi tay cô, về phía .
Chỉ thấy Khắc Lan đang một cái xúc tu treo lơ lửng giữa trung, thể tinh thần của đều ép ngoài, đầy thương tích nhốt trong lồng sắt tỏa hắc khí.
Không chỉ Khắc Lan, lúc cô mới chú ý thấy nhiều lính gác đều đ.á.n.h văng thể tinh thần, những xúc tu ghê tởm treo lên, m.á.u nhỏ xuống đất khô .
Lòng Tùng Nguyệt run lên, cô thể cảm ứng thở của bọn họ chỉ còn một tia mong manh.
"Tại con ma thú ngược đãi bọn họ như !" Tùng Nguyệt hiểu, trái tim vì thế mà tê dại.
Tư Hình lạnh một tiếng, phỏng đoán tâm lý ác liệt của con ma thú : "Nó khai trí, ăn đồ tươi."
Cho nên những lính gác mới giữ một , treo lơ lửng giữa trời, chờ đợi ăn thịt bất cứ lúc nào.