Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 129

Cập nhật lúc: 2024-06-14 15:57:01
Lượt xem: 259

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bây giờ giao thông với thông tấn đều phát triển, ti vi, báo cũng chỉ hàng tháng, công xã phát vài bài báo tuyên truyền lẻ tẻ, thứ duy nhất để thôn dân đến tin tức của thế giới bên ngoài là chiếc radio trong nhà trưởng thôn.

Có điều radio tốn điện quá, trưởng thôn cũng chỉ dám mở hai tiếng mỗi sáng chủ nhật thôi, còn bình thường ông chỉ lau chùi bảo dưỡng.

Nhất thời đều rầu rĩ: “Lãnh đạo thể báo danh trường nào ? Nếu , Khánh Hỷ, dẫn thằng tư với mấy đứa nhỏ đến huyện thành hỏi thử xem?”

Tần Nguyên Cửu lạnh lùng : “Tên trường đại học bên ngoài hồ sơ để , nghĩa là chỉ đại học của tỉnh N mà các trường đại học công lập trong thành phố khác của Hạ Hoa đều thể điền đó.

“Có điều chất lượng của đại học tỉnh N cũng coi như tệ, mặc dù một vài giáo sư điều phối tới nông thôn nhưng những giáo sư ở cũng đều tài thật, học thật, hơn nữa so với các trường đại học ở thủ đô, Thượng Hải mà , đại học tỉnh N chịu tác động từ bên ngoài tương đối ít, khí học tập cũng nồng đậm hơn.”

“Lựa chọn trường đại học nào còn xem chức vụ gì nữa.”

Anh mở miệng, mấy đều như tìm thấy điểm mấu chốt, trái tim hoảng loạn cũng bình tĩnh .

“Tiểu Tần, cháu đến huyện thành ngóng ?” Lão tứ nhà họ Kha nhịn hỏi.

“Vâng ạ.” Tần Nguyên Cửu gật đầu.

“Hả, ngóng lúc nào, em ?” Kha Mỹ Linh cắn táo tàu, sửng sốt một chút, cô tốn sức nghĩ , trùm phản diện bộ dáng giống như một ngọn núi băng, sống chớ gần.

“Trong lúc em đang ăn uống.”

Cô, lúc nào cô cũng đang ăn cả...

“Bên cạnh bảo tàng hai trường đại học, ít giáo sư lịch sử trong đó, trùng hợp gặp hai nên trò chuyện đôi câu.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-129.html.]

Tần Nguyên Cửu giải thích vắn tắt cho .

“Anh học lái xe.” Anh tư khoa tay động tác lái xe, hưng phấn : “Có thể lái xe tải nam bắc, thú vị quá! Nghe lương với đãi ngộ của tài xế xe tải đều !”

Tần Nguyên Cửu gật đầu, hiểu : “Anh tư thích cơ khí, thể chọn học viện cơ khí của đại học Bách Khoa tỉnh N, chỉ thể lái ô tô, máy bay, xe tăng, pháo, tàu thuyền, còn thể sửa chúng nữa...”

“Sau khi nghiệp cũng sắp xếp việc ở lĩnh vực tương quan, hơn nữa trong nước hiện nay đang khuyết thiếu nhân tài ở mảng kỹ thuật .”

Mắt tư sáng lên, luôn miệng : “Cái , chọn viện cơ khí!”

Anh năm chỉ chính : “Còn thì ? Anh thích đếm tiền, đếm đến tay rút gân, cái tính ?”

“Anh năm chọn tài chính hoặc kinh tế đều , liên quan đến tiền, cũng là một môn học. Hơn nữa còn thể học bản lĩnh khiến tiền sinh tiền.” Bịp thế ai , Kha Mỹ Linh xung phong .

, đại học Kinh tế - Tài chính của tỉnh N , trong đó nhiều chuyên ngành như kinh tế, tài chính, viện thuế vụ là nhất, năm thể chọn một trong đó.” Tần Nguyên Cửu bổ sung thêm.

“Học viện kinh doanh và kinh tế mới mở, mặc dù nước cải cách theo đó nhưng sự phát triển của viện đó rộng, năm thể chọn.”

Người nhà họ Kha, đến cả nhóm trưởng thôn cũng Tần Nguyên Cửu và Kha Mỹ Linh đầy sùng bái, hiểu nhưng vẫn thấy giỏi!

Anh năm vội vàng điền viện tài chính của đại học Kinh tế - Tài chính tỉnh N lên hồ sơ.

Anh hai em gái nhà đầy trông mong: “Em gái, hai khỏe mạnh, chạy nhanh, ăn nhiều nhưng cứ sách là đau đầu, đây?”

Không đợi Kha Mỹ Linh mở miệng, cái tát của lão tư nhà họ Kha vung đến: “Mấy lời mày còn mặt mũi mà ?”

Loading...