Kha Mỹ Linh hì hì, đích lên trận nấu một nồi canh đậu xanh, thêm đó một chút đường cát trắng, bánh gạo hấp táo đỏ. Bánh hấp dùng tử linh mễ cao cấp cô mua trong hệ thống để , màu sắc của táo đỏ che .
Tử linh mễ tác dụng bồi bổ chậm rãi cho cơ thể con , kích hoạt sức sống của các tế bào trong cơ thể, hơn nữa tiêu trừ các loại bệnh từ gốc. Nói cách khác tử linh mễ là công cụ chuyển hóa linh khí nhất trong tất cả các loại thực vật linh.
Có điều tử linh mễ trong gian của cô thời gian sinh trưởng ngắn, linh khí giữ trong đó nhiều, hiệu quả chậm rãi sẽ những ăn nó phát giác , thêm tử linh mễ kết cấu đặc thù, linh khí mỗi một hạt gạo bao chắc trong lõi, cũng sẽ dễ dàng những tu sĩ cấp thấp quan sát .
Giữ cho trong nhà một phần, khi gói ghém canh đậu xanh và bánh nếp xong, Kha Mỹ Linh vác chúng chạy về chòi nhỏ núi.
Vừa mới tiêu hết một trăm nghìn giá trị hòa bình, lòng cô còn xót xa lắm, thể kiếm đầy đủ giá trị hòa bình của ngày hôm nay.
Trên đường, cô tiện thể mở bảng điều khiển giá trị hòa bình , phát hiện hôm qua điểm tăng lên đến mức cao nhất một cách thần kỳ, nhất thời cô cảm thấy hình như bản kiếm điểm của trùm phản diện mà là bản kiếm điểm nhỉ?
Giống như là vòng qua cô, trùm phản diện câu kết với hệ thống hòa bình …
Kha Mỹ Linh mang nhiều đồ, còn tới cái chòi Tần Nguyên Cửu thang phát hiện .
Anh lặng lẽ nhảy xuống khỏi thang, ngoài, trùng hợp mặt đối mặt với Kha Mỹ Linh cúi đầu xoắn xuýt!
Trong sự trêu chọc và hò hét của đám đàn ông, Tần Nguyên Cửu duỗi tay ôm eo cô, nhíu mày : “Người lớn bằng , đường cũng để ý chút?”
Kha Mỹ Linh phồng má , ai vợ như thế ? Chẳng cũng để ý đường đấy thôi?
Dạo gần đây, thần thức của cô tiêu hao nhiều, chút thương tổn, thêm đây là thế giới hòa bình, con dễ dàng buông lỏng cảnh giác, một đoạn đường, cô cũng lười để phòng…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-136.html.]
“Em, em đến đưa đồ ăn với thức uống cho .” Nghĩ đến tiêu mất một nửa giá trị hòa bình, cô mím môi.
Tần Nguyên Cửu bất ngờ con mèo nhỏ thu móng vuốt, nhướn mày khẽ: “Nấu đồ gì ngon ?”
“Có canh đậu xanh với đường cát, còn bánh hấp táo đỏ, mặc dù đàn ông các thích đồ ngọt nhưng những thứ bổ sung thể lực .” Kha Mỹ Linh vỗ giỏ trúc lưng.
“Mọi đều nghỉ ngơi vợ Nguyên đồ ngon đưa đến kìa, chúng lộc ăn .” Người đàn ông ở gần đó hi hi đầu hét lên với .
Thế nhưng đám Đại, Hạ, Hoa, Vạn, Tuế - từng nếm tay nghề nấu ăn của em gái - sắc mặt , Kha Nguyên Vạn thăm dò hỏi: “Em gái, cái là ai đấy?”
Có vẻ trong nhà ngoại trừ em gái hạn chế về mặt bếp núc thì còn ai nhàn rỗi…
Quả nhiên, Kha Mỹ Linh nhếch cằm, thận trọng: “Em nhàn rỗi việc gì nên nấu chút đồ ăn, đồ cũng gì nhiều, đừng chê.”
Đại, Hạ, Hoa, Vạn, Tuế tỏ vẻ sống còn gì luyến tiếc…
Lúc Tần Nguyên Cửu thu dọn xong cái bàn bình thường đều dùng ăn cơm, giúp Kha Mỹ Linh đặt cái giỏ trúc nặng trịch lên, một bát canh đậu xanh lớn, còn hai lồng bánh hấp.
Mặc dù vẻ ít đồ nhưng mỗi ai cũng một chiếc bánh hấp, một bát canh đậu xanh.
Bánh hấp mềm mềm ngọt, hình dáng ưa , ngửi mùi cũng thơm, đám đàn ông thèm thuồng thôi, nhưng những đàn ông vợ đều nỡ ăn, họ lấy cớ đàn ông thích ăn ngọt, ngửa cổ uống cạn canh đậu xanh đó đặt bánh hấp bát, định mang về nhà cho vợ nếm thử.
Nếu sợ khác , canh đậu xanh cho thêm đường họ cũng nỡ uống.