“Hiệu quả và lợi ích của xưởng đều , đến cả lương của công nhân cũng , vẫn luôn là đối tượng tổ chức nâng đỡ.”
“Lãnh đạo , nếu như cuối năm nay, hiệu quả và lợi ích xưởng còn là âm thì sẽ trực tiếp đóng cửa. Hàng trăm công nhân sẽ phân phối nữa!”
“Là một đồng chí Tần cứu sống cả công xưởng, bây giờ lô gạch đầu tiên lò, chuyên gia trong thủ đô thẩm định, chất lượng cực kỳ , hơn nữa việc cải tạo lò gạch giảm thiểu sự ô nhiễm, giảm cả tổn thất so với lò truyền thống.”
“Đơn đặt hàng của xưởng gạch xếp tới năm , cũng thể xưởng của chúng chỉ đóng cửa mà còn xếp đơn vị trọng điểm cấp huyện, cho phép mở rộng.”
“So với bát cơm của nhà trăm công nhân, chút gạch phế đáng là gì chứ?”
Thôn dân đều sững sờ Tần Nguyên Cửu, quả nhiên là phần tử tri thức đến từ thủ đô, lặng lẽ giải quyết chuyện lớn như thế! Một cứu sống cả một công xưởng, bản lĩnh quá chứ.
Sắc mặt Dung Đông dễ : “Giám đốc xưởng Lưu lấp l.i.ế.m cho phần tử ?”
Giám đốc xưởng Lưu lắc đầu: “Không, đồng chí Tần một lòng vì tổ chức, thể vì cảnh gia đình mà liên lụy, từ đó lãng phí tài năng.”
“Đây là tổn thất to lớn của tổ chức, vì thế tất cả lãnh đạo của xưởng chúng đều nộp đơn xin, hy vọng đồng chí Tần thể thẩm tra . Có điều, xem bây giờ cần nữa, phận của sửa , nếu cho rằng thể lên đại học ?”
Nói xong điều đó, đợi Dung Đông tiếp, giám đốc xưởng Lưu thở dài: “Thôn Lạc Phượng của mấy quả đúng là phong thủy bảo địa, nháy mắt nhiều sinh viên như thế.”
“Đồng chí Tần cống hiến to lớn cho xưởng của chúng , ngoại trừ gạch vỡ bỏ , cũng đưa một yêu cầu, đó là đợi lúc xưởng gạch của chúng mở rộng, lúc tuyển thể suy nghĩ đến đám thanh niên trong thôn của các !”
Các thôn dân thấy còn liên quan đến , tất cả đều kích động, nhao nhao về phía Tần Nguyên Cửu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-183.html.]
“Đồng chí, chắc chắn các hiểu lầm , đồng chí Tần là một đồng chí , tổ chức thừa nhận ...”
“ thế, là ghen tị với đồng chí Tần, lòng báo cáo, thấy khác sống như thế mới thực sự là phần tử gây mất đoàn kết trong quần chúng nhân dân!”
Bọn họ mồm năm miệng mười, đặc biệt là đám trai tráng, họ kích động, còn tức giận, khí thế hung hăng.
Dung Đông đột nhiên gào: “Câm miệng hết cho ! Không nhà nữa, còn tivi, xe đạp, máy may, radio thì ?”
Tần Nguyên Cửu vẫn lạnh lùng : “Ồ, những thứ đó , đều là giúp các đồng chí trong cục cảnh sát phá án lớn, lấy phần thưởng, mỗi một thứ đều ghi .”
Anh dứt lời, một thanh niên đầu đinh bước lên, chào hỏi với : “Đồng chí Vinh, đúng là chỗ nào đông vui thì chỗ đó đồng chí.”
“Sở, sở trưởng Triệu, ông ở đây?” Lúc Dung Đông thực sự hận báo cáo.
Vốn dĩ cho rằng là một tên kém cỏi nên mới dẫn theo một đám em đến giúp đỡ, kết quả đá ván sắt!
“Nếu đến, đồng chí Tần bắt cải tạo, hủy luôn cả đời ?” Sở trưởng Triệu vỗ vai Dung Đông: “Đồng chí Tần dựa bản lĩnh thực sự mới giành gia nghiệp, ai tìm sai .”
“Các đến chuyến uổng công , chi bằng ở ăn cơm, chung vui một chút xin tí vận may?”
Dung Đông đến khó coi, lắc đầu: “Không phiền nữa.” Nói xong, nghiến răng , dẫn rời .
Các thôn dân đều thò đầu , thấy xa mới điên cuồng phá lên: “Không hổ là đại lão, chẳng chuyện gì khó cả.”
“Anh Nguyên giỏi thật đấy, cái gì cũng ...”