Kha Mỹ Linh là tu sĩ, thực thể chịu nóng, chịu lạnh giỏi, nhưng cô là phàm phu tục tử thành tu sĩ, trải qua kỳ giá rét ngắn ngủi của tận thế, chỉ tiếng gió thổi, lông tóc cả run rẩy.
Tác dụng tâm lý khiến cô than thở, ấm áp quá, cô dựa đàn ông gần hơn...
Hàng Vũ Đồng phía họ nhịn che miệng , trong đôi mắt như nai con thoáng qua sự ngưỡng mộ, thật hy vọng bản cũng tìm một nửa thể bầu bạn một đời.
Về phòng, Kha Mỹ Linh mới chỉ lấy hai trăm giá trị hòa bình.
Vẫn còn thiếu ba trăm nữa, cô thế nào cũng yên tâm chìm giấc ngủ.
Cô đảo mắt, tắm rửa , đó nhân lúc Tần Nguyên Cửu nhà vệ sinh, cô đổi lấy một bộ bài poker của thời đại từ trong khu mua sắm của hệ thống.
“Anh Cửu, em ăn nhiều, ngủ , chúng chơi bài ?”
Cô còn lấy tờ giấy kẻ ô vuông: “Rất đơn giản, chỉ so lớn nhỏ thôi, ai thắng thì dán đầu một tờ giấy, hả?”
Kha Mỹ Linh dũng, bản cô là cá chép nhỏ đó, vụ gì cũng thắng như cũng nắm trong tay đến bảy, tám phần nhỉ?
Cô thể tưởng tượng giá trị hòa bình tăng lên, đồng thời đầu trùm phản diện là giấy trắng, ha ha, cô nhất định sẽ chụp ảnh cho kỷ niệm!
Tần Nguyên Cửu lau tóc, bên giường cầm bài lên: “Ăn nhiều? Hai đĩa thể so với chín đĩa của ?”
“Em đang suy nghĩ cho mặt mũi của đấy. Có vợ ai ăn nhiều hơn cả đàn ông?”
Kha Mỹ Linh cũng ngại ngùng mà xoa mặt: “Hết cách , phúc khí của em đều là ăn mà .”
Tần Nguyên Cửu thở dài: “Trước khi đăng ký kết hôn, em thành thật chứ, bây giờ em như khiến cảm thấy áp lực tăng lên gấp bội.”
“Em.” Kha Mỹ Linh nhịn giơ chân đá : “Đồng chí Tần bác học như thế, năng lực xuất chúng, lẽ nào từng đến hệ Engel ?”
Cô ý mặt chữ: Trùm phản diện năng lực, tỉ trọng tiền mua đồ ăn trong phí tiêu dùng chắc chắn ít, thêm cô nữa thì vấn đề gì lớn ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-219.html.]
Tần Nguyên Cửu lấy cổ chân cô.
Chân cô nhỏ trắng, mỗi ngón chân tròn và hồng hào, giống như bảo thạch khiến yêu thích.
Anh cụp mắt, ngọn lửa trong đó bắt đầu lay động...
“Ồ? Không ngờ cô Kha còn đến hệ Engel đấy, em cũng nhắc nhở .”
“Bởi vì đầu óc nóng lên, tùy tiện cưới vợ, hạ thấp mức sống của bản .”
Anh khàn giọng, hất chân cô , tiếp tục lười biếng lau tóc.
Cô Kha...
Tùy tiện cưới vợ...
Hạ thấp mức sống...
Anh đúng là câu nào cũng dẫm ranh giới phát cuồng của cô.
“Tần Nguyên Cửu, đàn ông bản lĩnh dùng mức sống cao, thấp để trách tội vợ ?” Kha Mỹ Linh bắt đầu đá : “Nếu em, còn đang ở trong chuồng bò đấy nhé.”
“Vâng, , còn cảm ơn đồng chí Kha.” Anh nghiêm túc gật đầu, đó cầm bài lên: “Chơi , điều chỉ dán giấy thì vô vị lắm ?”
“Hửm?” Mắt Kha Mỹ Linh sáng lên: “Thế dùng cái gì hình phạt?”
Dù cho là cái gì, cô đều sẽ là thắng đậm.
Kha Mỹ Linh mân mê lá bài, nhíu mày nghĩ: “Chi bằng một vài tấm thẻ, ví dụ như ai nấu cơm, lau nhà, mát xa các loại. Bên thua rút một tấm, cho đến khi bộ bài trong tay chúng đều so sánh xong, hả?”
Kha Mỹ Linh nghĩ cũng chẳng thèm nghĩ vội gật đầu ngay: “Ý kiến đấy, em .”