“Chúng ở thủ đô đợi trở về, cùng với em phấn đấu!”
Tần Nguyên Cửu vỗ bờ vai của bọn họ: “Được, sẽ sớm thôi.”
Sau khi đưa lên xe, Kha Mỹ Linh vẫn luôn yên tĩnh bạn bên cạnh, nhẹ ôm trong lòng, đó lập tức buông .
Lúc tất cả đang đợi ở thôn ủy, cửa thôn vốn dĩ náo nhiệt mà bây giờ ngay cả bóng mèo hoang cũng .
“Làm mặt mày vẫn cau thế, lên cho xem một cái nào.” Anh nắm lấy tay của cô chậm rãi cùng về phía thôn ủy.
Sau một hồi xoắn xuýt, Kha Mỹ Linh nhịn giảng đạo lý cho trùm phản diện một bài: “Anh Cửu , thật thế giới ánh sáng thì cũng sẽ bóng tối, chúng nên một lòng mang thiện ý, dù đời vẫn còn nhiều mà đúng ?”
“Ừ, cho nên?”
“Cho nên, Cửu , mặc dù đày đến thôn Lạc Phượng của bọn em, nhưng cũng chịu bao nhiêu khổ, chú Khánh Hỷ cũng quan tâm chăm sóc , bây giờ cưới em, là con rể trong thôn chúng , càng sợ bắt nạt.”
“Qua năm chúng lên tỉnh học tập, nghiệp tranh thủ phân công lên thủ đô!”
“Nói đến tình thế khẩn trương mấy năm nay ở bên ngoài, Cửu ở thôn chúng như thế tránh ít chuyện phiền lòng .”
“Rất nhiều còn bằng , nhưng họ vẫn tích cực sinh hoạt, vén tay áo lên thực hiện khát vọng đền đáp tổ quốc.”
Nhìn thấy cô gái nhỏ đang nghiêm túc tự an ủi , tiện thể dẫn dắt hướng đến tình yêu , lòng ơn, cảm tạ.
Tần Nguyên Cửu nhịn nhẹ thành tiếng: “Thật tâm trạng của lên cũng dễ, chỉ cần ăn thịt, em uống canh…”
“Không thể !” Kha Mỹ Linh lập tức kiên quyết trả lời, còn mang theo chút oán giận: “Dựa mà bắt em uống canh ăn thịt chứ? Một đàn ông thể tranh ăn với phụ nữ ?”
Tần Nguyên Cửu nhún nhún vai: “Nếu nhue em khuyên lương thiện, khuyên nên ghi thù hận bên ngoài, còn thể rộng lượng để thứ trở quỹ đạo ban đầu, hết em thể học ăn chay.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-263.html.]
“Em như ?” Kha Mỹ Linh nghiêng đầu hỏi.
“Nên báo thù thì vẫn báo, chỉ là em mong Cửu thù hận che mờ mắt, mà quên thế gian ngoài đến nhường nào!”
“Vậy thì em vẫn nên bầu bạn cùng với .” Tần Nguyên Cửu mặt trời mùa đông, nhẹ : “Có em ở bên cạnh, lẽ sẽ nhận thấy thế giới cũng đến nỗi bết bát như .”
“Chắc chắn .” Cô cần suy nghĩ gật đầu: “Sau nha, nếu chúng rảnh sẽ xem sông núi tươi của Hạ Hoa, , còn đưa cả ông bà nội và cha em nữa!”
“Có thể mua một căn tứ hợp viện ở thủ đô là nhất , cho bọn họ ở đó, trồng đủ loại hoa cỏ, thỉnh thoảng ngoài dạo một chút, còn thể thường xuyên thấy chúng .”
Tần Nguyên Cửu cong môi bổ sung: “Quan trọng nhất chính là, em thể thi thoảng về nhà ăn chực.”
Kha Mỹ Linh liên tục gật đầu: “, đúng là như thế.”
Nói xong, mặt cô đỏ lên: “Cái thật là ! Em đưa bọn họ lên thủ đô, cũng chỉ để bà với nấu cơm cho em.”
Hai còn định chuyện, thì tới thúc giục.
Lúc ở thôn ủy đông nghìn nghịt, đến hơn tám trăm của thôn Lạc Phượng ngoại trừ bọn nhỏ học , thì đều đến đông đủ.
Từ những cụ già năm liệt giường cho các con chăm sóc cũng đưa đến xem náo nhiệt , cho đến những chị em cùng với đám nhóc sữa tròn tháng!
Bọn họ thấy Tần Nguyên Cửu và Kha Mỹ Linh, tất cả đều nhao nhao nhường đường.
Một nửa vật tư xe cơ hồ lấp đầy ba gian nhà kho chứa đồ!
Ở cái niên đại thịt heo chia ba cấp, quý nhất là tám xu một cân, nhưng thịt lợn rừng thể mua đắt hơn một chút, mà ở thủ đô giá cả nhiều hơn ở đây một phần, thêm thịt heo rừng gia công thành lạp xưởng, một cân thể bán hai ba đồng tiền!
Còn nữa, các thủ trưởng thịt heo rừng bổ , trả thêm gấp đôi, ngoài qua sự điều hành của Tần nguyên Cửu, vốn dĩ lạp xưởng heo rừng hơn sáu ngàn đồng, cứ sinh sôi nảy nở đổi hơn hai vạn đồng tiền vật tư!
Nói một cách khác, mỗi thể chia đến ba mươi đồng tiền vật tư!