Kha Mỹ Linh gật đầu: “Chị dâu, nhất định là chị đụng tiểu nhân*, hoặc là , nhà họ Lý đụng tiểu nhân. Người đó tìm chú sư, phong kín tuyệt tử chú trong búp bê.”
*Tiểu nhân: Người ti tiện, bỉ ổi
“Tuyệt tử chú cần lông tóc chị, chỉ khi chị tiếp xúc với nó thì lời nguyền mới hiệu lực. Chị chỉ thể mang thai, mà còn khí ô uế dần dần cắn nuốt sức sống, sống quá 40 tuổi!”
Mặt Đông Nhị Mạch tái nhợt. Cô nắm chặt chăn đệm, ngơ ngác mà Kha Mỹ Linh.
“Chị dâu, giờ cả . Em giúp chị giải lời nguyền, thi chú chắc chắn sẽ phản phệ, cũng coi như là chút trừng phạt nhỏ.” Kha Mỹ Linh vội : “Sau chị và Lý sinh mấy đứa thì sinh!”
“Chưa chừng duyên con cái chú sư cản trở đều đến với chị, chị một thai ôm hai, ba đứa chứ.”
“Thật ư?” Đông Nhị Mạch thể tin nổi mà cúi đầu bụng của chính : “Chị thể sinh con ?”
Cô thể cảm nhận một cách rõ ràng, phần bụng giờ luôn lành lạnh nhưng khám bệnh gì giờ thoải mái và ấm áp từng thấy.
“Sau chị thử là mà.” Kha Mỹ Linh khẽ, cô ăn nốt miếng bánh quy cuối cùng.
Cô lấy một cái túi gấm màu vàng sáng, to cỡ quân mạt chược, bên thêu chữ “bình an” màu đỏ khỏi túi
Đây là đồ cô mua sỉ từ cửa hàng hệ thống, bên trong bùa trừ uế trôi chảy tự chế, đeo lên chỉ công dụng ngăn ngừa những thứ ô uế xâm nhập cơ thể mà còn tỉnh táo sáng mắt, ích khí bổ tì, còn thể tăng thêm một chút may mắn.
Tuy hiệu quả rõ ràng, nhưng sẽ xuất hiện tình huống nắm chắc chín phần mười còn khác chen ngang. Dù vấn đề cũng phần lớn là do việc thì thường gặp khó khăn.
Mỗi trong nhà bọn họ đều một cái.
“Đây là quà em tặng cho chị, cái túi nhỏ em xông bằng thuốc, đeo thường xuyên thể giúp thể khỏe mạnh hơn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-282.html.]
“Cảm ơn em.” Đông Nhị Mạch vẫn đang ngẩn ngơ.
Cô cứ thấy như đang mơ một giấc mơ cực kỳ .
Kha Mỹ Linh ở lâu, nhưng khi , Lý Quốc Thắng kéo xe cô để lên đó ba thùng trái cây.
“Cái gọi là qua mới toại lòng , đồng chí Tiểu Kha, nếu em lấy thì bọn cũng dám nhận thổ sản vùng núi em đưa, nếu khác thấy thì sẽ xỏ xiên.”
Kha Mỹ Linh gật đầu: “Được ạ, để hôm khác em bảo trai em hợp tác xã cung ứng tiếp thị Tiền Trang đưa đồ ăn ngon cho chị Mai Tử. Bọn em ở gần !”
Chờ bọn họ , Lý Quốc Thắng vội vàng kéo tay Đông Nhị Mạch: “Nhị Mạch, đồng chí Tiểu Kha gì thế?”
Ánh mắt Đông Nhị Mạch vẫn còn vẻ ngỡ ngàng: “Đồng chí Tiểu Kha em sinh con do sức khỏe vấn đề mà là do, là do em dùng tuyệt tử chú hại.”
“Cô em thể sinh con…”
Lý Quốc Thắng xong thì cũng ngây theo: “Nguyền rủa? Trên đời thật sự nguyền rủa ư?”
“Chắc là , chuyện em cũng từng kể với , lúc mới kết hôn, em xin cho em một con búp bê. Đồng chí Tiểu Kha thể hỏi tới việc , hơn nữa ban nãy em giường, tự dưng ngủ mất, lúc tỉnh em thấy bụng ấm áp, thoải mái!”
Đông Nhị Mạch càng càng hưng phấn: “Em thấy lẽ sẽ thành công đấy!”
Lý Quốc Thắng bất ngờ kinh ngạc, Đông Nhị Mạch bằng ánh mắt cháy bỏng, nhỏ giọng hỏi: “Vậy, đồng chí Tiểu Kha chú ý việc gì ?”
Đông Nhị Mạch đỏ mặt lắc đầu: “Không …”
Cô mới xong thấy trời đất cuồng, ngay giây Lý Quốc Thắng bế lên tầng.
“Dù gì thì cha vẫn tan , chúng thử xem nhé?”