Người trong nhà hiểu nên mở cửa , các thôn dân xông , chen nhà trưởng thôn sang một bên.
Mà hai trong phòng còn mở mắt đau đến la lên oai oái, đợi khi tỉnh , thấy dáng vẻ lõa lồ của , họ đều sửng sốt.
Tối qua xảy chuyện gì, tại họ mặc quần áo, tại họ đều là vết bầm tím?
“Bịch, bịch, bịch.” Cửa phòng gõ mạnh.
“Trưởng thôn, mau dậy , nhà ông cháy .”
Có chơi gào lên.
Những phía cũng bắt nhịp, diễn theo, giọng điệu vô cùng gấp gáp: “Trưởng thôn, vợ trưởng thôn ơi, hai ngất ? Chúng phá cửa nhé? Nếu lửa cháy đến đây thì kịp mất...”
Vừa thấy nhà cháy, trưởng thôn với vợ ông lập tức dậy, khoác vội quần áo chạy .
Cửa mở, đám đàn ông, phụ nữ bên ngoài xếp thành hai hàng, kéo kiểm tra.
“Trời ạ, đúng là mặc! Hai vợ chồng trưởng thôn tuổi lớn thế mà còn cần mẫn hơn cả đám trẻ, chơi cởi mở thật...”
“Sao mặt còn sưng lên thế ...”
Thôn dân thích suy diễn lung tung, qua bao lâu, họ xâu chuỗi chuyện .
Ầm ĩ nửa ngày trời trưởng thôn với vợ mới xảy chuyện gì, đợi họ thẹn quá hóa giận, tranh cãi thành công thì lúc con dâu họ gào lên: “Gà , vịt ? Gà vịt nhà chúng thấy nữa !”
Mọi vỡ lẽ, hóa hai vợ chồng trưởng thôn chơi đùa mà là...
Trên mặt đều lộ vẻ kinh hãi, họ đều đoán nhưng dám , chỉ thể tiến hành giao lưu bằng ánh mắt và hành động tay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-333.html.]
Trước nay nhà trưởng thôn gì cũng ngang ngược, kiêng dè gì, nhất là em vợ ông , là ác độc nhưng ai mà chọc tới nhà trưởng thôn thì đều sẽ gặp đại nạn!
Nói chừng là do họ nhiều việc ác quá, chọc giận Hoàng đại tiên nên mới nhận một loạt báo ứng và cảnh cáo. Ví dụ như họ đang yên ngủ ở nhà nhưng tại bầm tím , sưng cả mặt, quần áo lột sạch, đồ lót treo cây, bộ gà vịt trong nhà đều mất tích.
Ai bản lĩnh thể qua mắt , mang mười mấy con gà, con vịt mà chút tiếng động gì?
Kể cả trưởng thôn và nhà ông cũng dọa sợ đến run rẩy, mặt mày trắng bệch.
Thôn dân dám ở nữa, họ lục tục rời .
Mà sắc mặt đám thanh niên trí thức ở phòng cũng cực kỳ khó coi, nghĩ tới Lý Quyên Mai sáng nay vẫn còn mà gặp chút tổn hại nào, trong lòng đám đó cũng lạnh .
Hình như ký ức của họ đều xuất hiện nhầm lẫn, càng nghĩ càng thấy sợ!
Bởi vì tối qua trải qua những chuyện nên Lý Quyên Mai ai cũng cảnh giác cao độ.
Nghĩ một chút thôi, dù là ngày đông mặt trời ló dạng, chậm rãi tỏa ấm nhưng ấm vẫn thể xua tan cái lạnh trong lòng cô .
“Đồng chí Tiểu Lý, cô đến mua chút đồ.” Mẹ Kha đột nhiên tươi bước , phía còn Kha Nguyên Đại cao to.
Lúc Lý Quyên Mai mới cảm thấy nhiệt độ cơ thể dần tăng lên, cô mím môi , chào hỏi: “Cô đến ạ.”
“Ừm, cô thấy sắc mặt cháu tái, chỗ nào khó chịu ?” Mẹ Kha lo lắng tiến lên hỏi.
Nhân viên bán hàng trong tiệm cũng chen miệng : “Hình như đấy ạ, sáng sớm nhóc con hồn vía lên mây, bọn cháu chuyện với cô nhắc đến mấy mới .
Trán cô còn liên tục đổ mồ hôi lạnh, ánh mắt dại , giống như dọa ...”
Mẹ Kha kéo tay Lý Quyên Mai, : “Cô cũng là phụ nữ, bệnh của phụ nữ chứ? Nhìn cái tay lạnh toát, mặt cũng trắng , trán đổ mồ hôi của cháu !
lúc bọn cô lên thị trấn việc, là thuận đường đưa cháu về nhà luôn nhé?”