Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 337

Cập nhật lúc: 2024-06-15 11:59:49
Lượt xem: 104

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ví dụ như món ăn đãi khách, cô cũng thiết kế cho sắc, hương, vị đủ cả nhưng đồng thời cũng quá khác biệt.

Ví dụ như quà tặng cho khách khứa nữa...

Đây đều là những chi tiết nhỏ nhưng thể hiện phong cách, rõ thành ý cũng như sự coi trọng nhà gái của bên nhà trai.

Kha Mỹ Linh bận rộn, cô ở trong phòng chắp bút kế hoạch, thỉnh thoảng dừng bút, nhíu mày, hình như cô quên mất chuyện gì đó .

Trùm phản diện đề nghị để ông Tiết và ông Triệu đến nhà mới ở, nhưng vấn đề là nhà mới chỉ hai gian phòng ngủ, lượt là phòng của cô và phòng của Tần Nguyên Cửu.

Hai ông đến ở, chẳng là cô ở cùng phòng với trùm phản diện?

Kha Mỹ Linh ngơ ngay tại chỗ, thật đúng là rối rắm mà mừng thầm, rối rắm vì nên để giữ cách an với , mừng thầm vì mỗi ngày mở mắt , điểm hoà bình đều đạt đến mức lớn nhất.

“Kiến thức bảo em học em học xong hết ?” Tần Nguyên Cửu lau tóc bước , cầm quyển vở trong tay cô lên xem nhướng mày hỏi: “Anh cả em kết hôn là chuyện lớn, nhưng em cũng thể lấy việc cớ để lười biếng.”

Kha Mỹ Linh giành quyển vở, cô gật bừa: “Biết , , là đàn ông mà cả ngày nhắc nhắc mãi một chuyện, thấy phiền hả?”

Tần Nguyên Cửu giận, tóm cô đến mặt : “Aizz, Kha Mỹ Linh, em lương tâm thế hả? Anh là là để cho ai chứ? Sao nhắc nhở khác?”

“Em thử xem, nếu thúc giục em thường xuyên thì em thể chăm chỉ mãi ?”

Kha Mỹ Linh túm nên vững, ngã đùi , thở mát lạnh của lập tức ập tới.

dám lộn xộn, sợ nảy sinh suy nghĩ khác, chỉ đành mấy tuẹ nhiên mà nghiêng đầu: “Vậy thì cũng cần nhắc mãi mà, nếu thì mỗi , em sẽ bóng ma tâm lý…”

Tần Nguyên Cửu cô chọc tức đến mức bật .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-337.html.]

Anh giỏi nín nhịn, chuyện gì cũng thể điềm tĩnh từ đầu đến cuối, chỉ lúc đụng cô gái nhỏ hành động theo lẽ thường mới khác!

Anh nhéo cằm Kha Mỹ Linh cằm, một cách bình thản: “Thật cách để em ngăn nhắc mãi nữa, trăm thử trăm trúng, em học ?”

Có khó hiểu mà nghiêng đầu “ừ” một tiếng.

Môi cô khẽ cọ qua chóp mũi đang để gần sát của , cô còn kịp trừng mắt mà lùi thì đáng hổ thẹn mà dùng một tay để giữ chặt gáy cô, tay còn ôm lấy eo cô hôn lên môi Kha Mỹ Linh.

Ban đầu là thăm dò dịu dàng triền miên, đó đến nụ hôn gặm cắn ngang ngược để trừng phạt, suốt cả quá trình, Kha Mỹ Linh đều choáng váng, tim cô đập cực kỳ nhanh, tay thì chống ở n.g.ự.c , giống như dục cự nghênh*.

*Dục cự nghênh: thích nhưng giả vờ từ chối.

Hồi lâu , Tần Nguyên Cửu mới tha cho cô, nhẹ nhàng dí trán trán cô, hôn nhẹ một cái, giọng khàn khàn: “Tại em từ chối?”

Kha Mỹ Linh hung hăng mà dùng mu bàn tay lau miệng, cô trề môi, tủi lên án : “Tần Nguyên Cửu, ý gì thế?”

“Có cố ý bảo ông Tiết và bà Triệu đến ở, đó quang minh chính đại mà ở cùng phòng với em, chiếm hời của em đúng hả?”

Tần Nguyên Cửu nhướng mày, mổ môi cô một cái, chỉ cần cô lau miệng là xán đến.

Làm gì còn dáng vẻ lạnh lùng như lúc nữa, cô thấy rõ ràng là con ch.ó thì !

“Anh nghĩ từ lúc em đến chọn chồng hợp pháp của em là em chuẩn sẵn sàng chứ.”

Kha Mỹ Linh mím môi: “Anh… Không thích con gái ?”

“Anh với em ?”

Loading...