“Anh đồng ý lấy giấy chứng nhận kết hôn với em, nhưng ngày nào cũng chê bai em, chỉ chuẩn vợ chồng hình thức với em…” Cô càng càng nhận đó đều là do cô tự cho là đúng.
Tần Nguyên Cửu ôm chặt cô trong lồng ngực, khẽ vỗ lưng cô: “Em thấy là kiểu nào? Là dùng chuyện hôn nhân để đùa, dù ai chạy đến mặt thì cũng đồng ý kết hôn với đó?”
Kha Mỹ Linh ngẩn ngơ, lắc đầu.
Tần Nguyên Cửu nghiêm túc : “Nếu đùa giỡn giận dỗi, kết hôn với em cũng nghĩa là chắc chắn sẵn sàng phụ trách cho cả đời của bản và với cả em nữa.
Còn nữa, hờ hững với em, chỉ là sống chung với em thế nào, em chú ý tới , nên mới nhịn mà châm chọc em.
Bời vì thích nên sẵn lòng ở chung với em một mái nhà, coi của em thành của , cũng vui vẻ chạy ngược chạy xuôi để giúp đỡ xây dựng quê nhà của em.
Anh vĩ đại, nhưng trở nên vĩ đại trong lòng em.”
Kha Mỹ Linh đẩy , cô ngẩng đầu, cau mày : “Anh đang đùa em đấy ?
Anh cảnh cáo em nhiều , bảo cho em thích mà!”
Tần Nguyên Cửu bất đắc dĩ : “Anh em xa lánh , chỉ đành em một bước để níu kéo tôn nghiêm.”
“Vậy… tạm thời coi như là lý . Tại hiện tại giả vờ, cần tôn nghiêm của đàn ông nữa?” Cô mím chặt môi, trong lòng mơ hồ cảm giác, nhưng cũng thấy sợ vì đáp án của .
Cô đến đây cũng chỉ mới hai tháng, cô hệ thống cổ vũ nên vì nhiệm vụ mà vẫn luôn tiến lên , nhưng giờ trong lòng cô đều dám suy xét kỹ càng.
Bảo cô là phụ nữ tồi cũng , bảo cô lương tâm cũng chẳng .
Hành động và cõi lòng của Kha Mỹ Linh tạm thời chia ở, đặc biệt là sáng nay cô còn trong giấc mơ của Ứng Yến!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-338.html.]
tránh né cũng là cách giải quyết, cô cũng nhanh chóng xác định hình thức sống chung chính xác và lâu dài với Tần Nguyên Cửu.
“Anh cả sắp cưới vợ đến nơi, vợ mà chỉ thể , thấy công bằng.” Tần Nguyên Cửu cũng tủi .
“Ở mặt vợ thì còn cần tôn nghiêm để gì?”
Kha Mỹ Linh trừng mắt , trùm phản diện, tiết tháo của ?
“Em… em còn chuẩn sẵn sàng.” Cô đầu, móc tay : “Anh xem, năm chúng sẽ học đại học, việc học ở đại học nặng nề, em thông minh, dành hết tinh thần và sức lực việc học.
Nếu… nếu giờ yêu đương, chẳng là em sẽ thường xuyên đem trứng vịt về nhà ?
Ít nhất… ít nhất cũng đợi chúng nghiệp đại học xong, công việc định…”
Tần Nguyên Cửu khẽ, giọng vẻ cô đơn: “Chưa chuẩn sẵn sàng là lý do để từ chối khéo đúng ? Xem là cố gắng đủ, thể cho em rung động.”
Kha Mỹ Linh ngang dọc nhưng nhất định dám .
Thật cô là ít nhất cũng chờ đến khi cô cảnh trong mơ của đại lão nữa, nếu thì khác gì một chân đạp hai thuyền? Tuy là hiện tại cũng nỗi nghi ngờ , nhưng một cái là do cô bất đắc dĩ, một cái do chính cô chủ động lựa chọn.
Cô đoán mỗi cô trong giấc mơ, Ứng Yến trong mơ đều sẽ lớn lên một, hai tuổi, chờ trưởng thành đến độ tuổi nhất định thì cảnh trong mơ cũng kết thúc nhỉ?
Mà cô nợ tình nghĩa của đại lão, cứ coi như giấc mơ là lời tạm biệt cuối cùng của hai họ.
“Được , chờ khi .” Trùm phản diện thật là săn sóc, nếu là đại lão thì cường thủ hào đoạt* từ lâu , ai quan tâm cô sẵn lòng .
*Cường thủ hào đoạt: Dùng sức mạnh hoặc quyền thế để giành lấy thứ .