Kha Mỹ Linh luồn lách qua đám như con cá nhỏ, cô chen tới cạnh Tần Nguyên Cửu.
“Đồng chí Tiểu Tần bản lĩnh ghê gớm, trong thành phố đều truyền tai một nuôi sống cả cái thôn .”
Một bác gái lộ răng vàng, nhanh lớn tiếng: “Đều là tài đến từ thủ đô, đúng là giống chúng .”
“ mà ở vùng hẻo lánh lâu như thế, đúng là khiến chịu ấm ức , kể cả lên tỉnh học, nghiệp xong còn vẫn cần đối mặt với chuyện phân công việc ?”
“Thanh niên ô dù, đến cũng bài xích. Nghe học ngành khoa học máy tính, cái liên quan đến thông tấn ? Đây là đồng chí Tả Nghệ Hàm, tên là thanh niên văn nghệ!”
Bà đẩy cô gái tết hai b.í.m tóc, mặc áo khoác trắng, áo len hồng nhạt, khuôn mặt xinh lên : “Cô cũng đến đại học Bách khoa tỉnh học, mấy là đồng hương, là bạn học, thể cùng học tập.”
“Con gái bên ngoài dễ bắt nạt, đồng chí Tần ở đó, cha cô cũng yên tâm hơn.”
Tần Nguyên Cửu lạnh lùng, mất kiên nhẫn định rời nhưng phát hiện quả pháo nhỏ đang xông tới bên , thế là lập tức dừng chân, cúi đầu, đôi mắt chứa ý .
từ góc của khác, đang động lòng .
Người đàn bà trung niên tóc ngắn, mặc áo khoác vàng lộ nụ kênh kiệu: “Uông Uông nhà xinh , yếu đuối, nhưng tấm lòng con bé thiện lương, đơn thuần, trong nhà bảo vệ quá , nếu như đồng chí Tiểu Tần giúp đỡ trông nom, với ông Tả mới thể yên tâm.
Có lẽ chúng nhưng ông Tả nhà là thành viên chủ chốt trong bưu điện huyện, hai năm nữa sẽ điều lên tỉnh, đến lúc đó thể sắp xếp cho hai một công việc nhàn nhã.”
Tả Nghệ Hàm ngước mắt lên, bắt bẻ Tần Nguyên Cửu từ xuống .
Thái độ kiêu ngạo ban đầu cũng dần đổi, cô càng càng hài lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-371.html.]
Tần Nguyên Cửu vốn trai mà khí chất của lạnh lùng, xa cách, hơn nữa cao lớn, mặc quần áo thì gầy mà cởi sẽ thấy thịt, điểm nào cũng vượt qua tưởng tượng của khác.
Khuôn mặt Tả Nghệ Hàm dần đỏ ửng, sáng rực lên, đầy vẻ mong chờ nhộn nhạo.
Đột nhiên một cô gái xinh đến khó tin chắn ánh mắt cô .
Sắc trời còn tối, tầm của thể sánh với Kha Mỹ Linh, Tần Nguyên Cửu, Đào Vũ Sương và đám trai em gái nuôi nấng của nhà họ Kha, chỉ thể thấy xung quanh.
Thế nên họ phát hiện Kha Mỹ Linh đang nấp đám .
“Cô, cô là ai?” Tả Nghệ Hàm ưỡn ngực, giận dữ hỏi.
Khó khăn lắm cô mới trúng đàn ông , kết quả nhảy một kẻ chắn đường!
Dù cho tới đến khó tin, còn hơn cả ngôi ti vi nhưng Tả Nghệ Hàm vẫn luống cuống, ai bảo cha cô là chủ nhiệm bưu điện huyện, chỉ khác nịnh bợ cô chứ.
“Đây là con gái nhà ai đây, hổ chạy tới mặt đàn ông thế ?” Bà cô răng vàng thấy bà Tả nhíu mày thì vội tiến lên giúp, cái miệng thèm che giấu gì mà cứ oang oang lên.
Những xung quanh nhịn qua , chỉ thấy một đôi nam nữ tướng mạo vô cùng xuất chúng, thế là ngọn lửa hóng hớt bùng cháy lên.
Kha Mỹ Linh tức đến bật : “Bà cô , khi , bà thể ngó cô gái bên cạnh ? Nếu bà Tần Nguyên Cửu là đồng chí Tần bản lĩnh từ thủ đô tới, lẽ nào bà ngóng xem cưới vợ ?
Con gái thành phố thiếu đàn ông, đến cả trai cưới vợ thôn cũng buông tha ?”
Tả Nghệ Hàm tức đến đỏ mặt, mặc kệ đang lôi kéo, cô trực tiếp giận đùng đùng : “ , thế thì nào?”