Cuối cùng cũng gặp gia đình, Kha Mỹ Linh ấm ức kéo cánh tay bà cụ, nhỏ giọng giận dữ kể về chuyện xảy lúc sáng.
Bà cụ xong cũng tức giận: "Sao bà thể như ? Bảo Nhi nhà chúng khôn khéo, ngoan ngoãn, xinh như , cản trở việc của bà ? Không , bà chuyện với lãnh đạo nhà trường!"
“Bà,” Kha Mỹ Linh nhanh chóng ngăn bà cụ , “Không cần , là giáo viên, việc cũng đều lý, chúng ầm ĩ lên sẽ thành kém cỏi.
Cháu là loại để khác tùy ý ức h.i.ế.p ? Thời gian còn dài.” Cô bẻ tay kêu lên mấy tiếng rắc rắc, nheo mắt nham hiểm : “Bà nội, bà chờ cháu hát mừng chiến thắng !”
Cuộc sống đại học đầy màu sắc, chiến đấu với những khác vô cùng vui sướng...
Ăn xong, Tần Nguyên Cửu và Kha Nguyên Hạ lái xe đến chỗ Kha Mỹ Linh thủ tục ở trọ.
Người quản lý là một phụ nữ bốn mươi tuổi, vẻ mặt nghiêm nghị liếc thông tin của Kha Mỹ Linh, đó xuống danh sách đăng ký, "Bạn học, cháu đăng ký quá muộn, tất cả các tầng ký túc xá nữ của ngoài sân các cháu đầy , chỉ thể ở chung với nữ sinh học viên khác thôi.
Tòa nhà mười ba mới sơn năm ngoái, giường cũng mới, hơn nữa là phòng sáu ." Nói xong, bà lấy giấy và bút lông, mở tờ giấy : "Đây là giường và tầng của cháu."
Tần Nguyên Cửu liếc mắt một cái, ánh mắt chút lạnh lùng.
Người quản lý kiên trì : "Nơi ở phía nắng, cách xa nhà vệ sinh, tầng ba cao cũng thấp, là nơi đều tranh giành."
Kha Mỹ Linh vui vẻ gật đầu cảm ơn bà .
Người quản lý vẻ đành lòng nhưng cũng chỉ nhắc nhở: “Bạn học, nội quy ký túc xá của trường chúng nghiêm ngặt, mười giờ tối đóng cửa liền cấm trong tòa nhà. Cháu chuẩn một cái ống nhổ giường ."
Kha Mỹ Linh nghiêng đầu, gật đầu, tò mò ngoài hỏi Tần Nguyên Cửu: “Anh Cửu, dì quản lý kỳ quái quá, bảo em chuẩn một cái ống nhổ giường, em mới cảm lạnh, cần nhổ đờm..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-497.html.]
Kha Nguyên Hạ ôm trán, em gái ngốc nghếch từ ?
Anh vội vàng kéo sang một bên, nhỏ giọng : "Em gái, ống nhổ là để tiểu."
“Hả?” Cô vẫn hiểu .
"Chính là tiểu! Người quản lý cho em vệ sinh khi tắt đèn!"
Kha Mỹ Linh choáng váng. Cô là tiểu tiên nữ dính khói lửa nhân gian, thực sự nghĩ tới chuyện như ống nhổ = cái bô.
Cô còn ngốc nghếch mà mang vấn đề đến hỏi trùm phản diện...
Đối mặt với ánh mắt như của Tần Nguyên Tửu, Kha Mỹ Linh cau mày : “Quy củ trường cũng nhiều thật, nhà vệ sinh còn cho em dùng, em cầm đèn pin ?"
Tưởng tượng đến việc giải quyết trong phòng ký túc xá, mà mùa đông cửa và cửa sổ đều đóng kín, cô cảm thấy chút thể chấp nhận .
Khoảng cách từ khu ký túc xá đến sân ngoài xa, gần như là nơi giao của mấy ký túc xá học viện. Bên ngoài cũng mới hơn những ký túc xá khác, hệ thống dây điện và đường ống nước gọn gàng, tường mới sơn hai năm nên bên trong tòa nhà vẻ sạch sẽ rộng thoáng.
Kha Mỹ Linh khẽ, khoe với Kha Nguyên Hạ: "Anh, thấy em may mắn ? Ngay cả điều kiện chuyển đến cũng là nhất, gì sánh bằng."
Kha Nguyên Hạ gật đầu liên tục: "Không tệ, tệ, em ăn gì thì chỉ cần bảo Vân Bảo Nhi truyền lời cho bọn , buổi sáng sẽ mang đồ ăn cho em."
Bởi vì trường học khai giảng, học sinh cũng chuyển ký túc xá, Tần Nguyên Cửu và Kha Nguyên Hạ phép .
Kha Nguyên Hạ , thảo luận với dì quản lý tòa nhà, rằng sức lực em gái yếu đuối, mang theo nhiều đồ, bọn họ mang lên xuống.