“Chỉ là nghĩ thể phép trong hội trường chỉ dựa chỗ dựa cứng mà còn hiểu lễ nghi cơ bản của nước ngoài, chuyện chắc chắn em vấn đề gì , nhưng vợ em nổi ? Quá ồn ào sẽ mất mặt, chắc chắn bên sẽ truy cứu.”
Kha Mỹ Linh kéo tay Ứng Yến: “Đi hội từ thiện gì? Đi nâng là nâng tiền?
Chỉ là nhân viên phục vụ thôi, là đá kê chân cho , em thèm chịu cái tội đấy.
Có cho tiền cũng , chúng chẳng thiếu mấy đồng .”
Mấy câu khiến trong phòng sửng sốt, ban đầu họ biến tướng để với Ứng Yến, năm năm qua nhiều chuyện đổi, trong đó bao gồm cả phận càng ngày càng khác biệt giữa họ.
Kết quả nắm ý, còn dùng góc của nhà quê cho rằng bọn họ rẻ mạt, vì để hóng chuyện mà hầu...
Cố Nhã Bối xinh , lúc nào cũng treo nụ mặt cho cảm giác thiết, ít khó cô thế .
Mà cô cũng từng gặp chuyện khiến biến sắc, giống như tất cả sự việc lúc nào cũng trong dự tính của cô .
Lần nụ cô cứng , gượng gạo : “Là do suy nghĩ chu đáo, chúng nhân viên phục vụ, ủng hộ từ nước ngoài bề tổ quốc là chuyện nhưng ở hội từ thiện, chúng sẽ tự do.
Nữ đồng chí nhắc nhở hội từ thiện, mỗi một vị khách đều thể mặt bán một món đồ, tiền dùng trong các hạng mục do Hoa kiều phụ trách.
Nếu như hạng mục mang lợi ích, thì đầu tư cũng thể thu năm phần lợi nhuận, hơn nữa kỳ hạn còn là hai mươi năm! Đại viện Nam cũng ít mang bảo vật tới tham gia.”
Ánh mắt dồn về mấy sống trong đại viện Nam, đám hoang mang lắc đầu.
Chắc là lớn nhận tin xong đều âm thầm tham gia .
Có thể quang minh chính đại tham gia hạng mục, mặc dù kiếm về lợi nhuận nhỏ nhưng cuồn cuộn dứt, còn tổ chức bảo vệ, đây là cơ hội phát tài khó .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-679.html.]
Có điều bây giờ bọn họ cần khả năng phán đoán mạnh mẽ, đầu tư hạng mục nào mới lợi nhuận, đầu tư đây sẽ lỗ, chỉ thể công cốc.
Trong tay đám ở đây đều chút đồ , đến mức chơi nổi.
“Vậy chúng về lấy đồ quý trong nhà trực tiếp tới Quốc Công Quán nhé?” Lão tam đề nghị.
Bọn họ đều ở gần đây, lấy đồ vật chỉ là chuyện vài bước chân thôi, mô tô nóng máy về đến nhà .
Từ đây đến quốc công quán cần một tiếng nữa nhưng nhà họ Ứng cách quốc công quán xa lắc xa lơ.
“Được, chứ.” Tóc xoăn hưởng ứng: “Lão cửu, em còn đồ ? Hay em giúp em lấy một phần nhé?”
Ứng Yến lắc đầu: “Không cần.”
“Lão cửu, chúng quyết định đến hội từ thiện chơi, đang trưng cầu ý kiến của em. Em nể mặt các em ?” Lão nhị lạnh lùng Ứng Yến hỏi.
Trước đây chỉ cần thái tử gật đầu, hoạt động của cả đám bọn họ đều thực hiện.
Bây giờ lời khiến cảm thán thôi.
“Không cần.” Ứng Yến lão nhị: “Nếu em đồng ý hôm nay tụ tập với các thì đương nhiên sẽ rời .”
Kha Mỹ Linh giơ cổ tay lên để lộ chiếc vòng tay ngọc đế vương cực phẩm: “Đây là đồ chồng em để , chắc là đủ để nhỉ?”
Những mặt ở đó đều gia cảnh tệ, cũng chút kiến thức, thể rõ giá trị của vòng ngọc đó.
“Không ngờ nhà họ Tần nền tảng gia đình vững chắc, thể giữ đồ thế.” Tóc xoăn híp mắt .