Ứng Yến cũng mừng cho vợ, dù cũng tham gia quân đội kinh doanh, mà sẽ dấn con đường nghiên cứu khoa học đầy thử thách, dự định dành phần lớn thời gian trong phòng thí nghiệm.
đây chỉ là tạm thời, đất nước còn quá lạc hậu về công nghệ thông tin, giúp nó tiến bộ, để qua một thời gian nữa sẽ cuộc sống hành chính từ chín đến năm giờ.
Đất nước và yêu, mỗi bên đều chiếm một nửa vị trí.
Nếu từng trải qua mạt thế, từng nỗ lực vì sự phục hưng của nhân loại đến mức mất yêu, lẽ sẽ hoài bão lớn lao như nhiều trẻ trọng sinh trong tiểu thuyết.
Anh từng vĩ đại như một tòa tháp cao trong mắt khác, nhưng hiện tại chỉ bảo vệ sự bình yên và hạnh phúc của cô đến hết cuộc đời.
Anh em nhà họ Kha em gái với ánh mắt oán giận, đừng đùa như chứ.
Vốn dĩ họ thích học hành cho lắm, khi còn nhỏ chỉ nghĩ đến việc chơi đùa, khi lớn lên học, nhưng cũng chỉ là mà thôi. Cuối cùng vẫn là cô em gái bụng , bất ngờ giành cho bọn họ mỗi một suất sinh viên đại học.
Sau hai năm học hành chăm chỉ, chạy ngừng nghỉ ở bốn năm câu lạc bộ, bây giờ lừa học cao học, kết quả bước nửa chân xã hội…
Bà cụ và Kha tươi , liên tục gắp thức ăn cho cô, miệng thì khen Kha Mỹ Linh thông minh lanh lẹ, cũng khác yêu thích.
Kha Mỹ Linh từ chối thức ăn đưa đến, tập trung việc ăn uống, ngứa mắt các nữa.
Sau khi nhận thư giới thiệu của thầy Triệu, Kha Mỹ Linh suy nghĩ một lúc đến đài truyền hình .
Tivi sản xuất năm 1978 coi là hàng xa xỉ, những nhà mua chúng gia cảnh vô cùng giàu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-719.html.]
Danh sách chương trình của đài truyền hình ban đầu chia thành chương trình đen trắng sang chương trình truyền hình màu, cũng dần chuyển thành một bộ và hai bộ. Từ chương trình ban đầu chỉ phát sóng một tiếng lúc bảy giờ tối, dần chuyển thành ba tiếng từ sáu giờ chiều đến chín giờ tối.
Nội dung của chương trình vô cùng đơn điệu, tất cả đều là tin tức mới trong và ngoài nước, chuyện thời cách mạng, phim tài liệu, buổi biểu diễn và tọa đàm học thuật.
bắt đầu từ năm nay, buổi sáng sẽ bổ sung thêm chương trình kéo dài một tiếng lúc chín giờ sáng.
Vì , thầy Triệu bảo cô đến đài truyền hình, đây cũng coi là một kiểu xu hướng.
Thời tiết tháng tư chuyển ấm, Kha Mỹ Linh mặc một chiếc áo sơ mi cổ tròn màu trắng, bên ngoài khoác áo len dài màu vàng, phối cùng với quần đen, bốt đen và túi da lạc đà.
Mái tóc đen bóng của cô tết lỏng thành bím, buộc bằng một bằng một băng vải hoa. Tóc mái của cô dài mười phân, cả bừng sáng sức trẻ!
Đài truyền hình ở trung tâm thành phố, cách thành phố đại học một đoạn đường, xe buýt qua bảy tám trạm dừng.
Thế nhưng, Ứng Yến vẫn lái xe máy đưa cô đến đó với lý do mỹ miều là tiếp thêm dũng khí cho cô, đó hẹn cô cùng ăn trưa.
Với lá thư giới thiệu của thầy Triệu, Kha Mỹ Linh suôn sẻ bước đến văn phòng đài trưởng.
Sau khi giới thiệu ngắn gọn, đài trưởng Bàng nhiệt tình tiếp đãi cô, đó bảo nhân viên pha một ít ngon: "Tiểu Kha, mau xuống. Hôm qua lão Triệu gọi cho , học trò giỏi nhất của ông sẽ đến đài truyền hình để luyện tập.
còn tưởng là một thanh niên đeo kính nào đó, ngờ Tiểu Kha xinh như , khi còn so với dẫn chương trình ở đài chúng ."
Kha Mỹ Linh mỉm tự nhiên, khách sáo từ chối.
Sau khi nhân viên rời , đài trưởng ngoài nhỏ giọng : "Lão Triệu kể chuyện bài báo. Lúc đó, chúng đều cho rằng bài báo đó do Dư Mộng Ni , ban đầu còn mời cô chương trình.