Làm chuyện , cô cũng đang nghĩ chuyện biển, thực nhất nên theo thích biển. Mà trong đám thích, ai thể hơn cha và nhà đẻ? Phiền phức chính là, đến nay cô vẫn đồng ý hợp tác với đội ngư nghiệp khác , vì đảm bảo ngộ nhỡ, cô nên tìm kiếm thích hợp trong đội thì hơn.
Cứ như , chỉ còn chú em cùng với mấy em họ bên nhà chồng. Còn bên rể cả, thật cô , bởi vì em nhà họ Chu nhiều, dễ dàng thầu con thuyền đánh cá to cần nhiều nhân , cô chỉ thuyền nhỏ, loại sớm về trễ.
Tính ngày, hai ngày chú em Hứa Quốc Khánh sẽ trở về.
Quả nhiên đợi thêm một ngày, lúc chạng vạng tối con thuyền Hứa Quốc Khánh trở về. Đại đội trưởng Hàn Viễn Chinh mở một bàn khác mời đám em mới trở về, kẹo cưới cũng phát như thường, chẳng qua kẹo cho nhà họ Hứa, cuối cùng chắc chắn rơi yếm nhỏ của Hào Hào.
Bởi vì ngày quá muộn, Lưu Tú Hồng lập tức tới nhà cũ, mà đợi một ngày , nửa buổi sáng mới cõng con trai út tới, chuyện mặt chồng.
Bà cụ Hứa bởi vì sớm chuẩn tâm lý, trái cảm thấy bất ngờ. Dù mắt Lưu Tú Hồng thể dựa dệt lưới đánh cá kiếm công điểm đổi hoa màu nuôi sống , nhưng khó mà . Một phụ nữ như cô, còn mang theo hai con nhỏ, trông cậy cô ngoài tìm việc cũng hiện thực. Có thể theo thuyền đánh cá ngoài bắt cá, chính là lựa chọn nhất mắt, hơn nữa lúc chuyện như .
Hứa Quốc Khánh quả quyết từ chối.
“Chuyện khả năng, chị dâu chị c.h.ế.t tâm , chị tìm đối tác .”
Lưu Tú Hồng nghĩ tới con đường cô tìm kết nhóm hợp tác chắc chắn thuận lợi, nhưng ngờ tới là, mà chú em sẽ từ chối rõ ràng như .
Đừng là cô, ngay cả bà cụ Hứa đều ngây ngẩn cả , lấy tinh thần vỗ đầu : “Sao như ? Vì ? Trước đây đội ngư nghiệp vẫn nữ lên thuyền ? Mẹ nhớ rõ đây, còn lên thuyền với ông ngoại và bà ngoại.”
“Mẹ, đều đó là theo ông ngoại và bà ngoại.” Vẻ mặt Hứa Quốc Khánh bất đắc dĩ: “Con hỏi , nếu chị dâu lên thuyền, tiền tính kiểu gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-dan-theo-ba-nhoc-con-muu-sinh-lam-giau/chuong-61.html.]
“Tính kiểu gì là ? Mẹ đây các con tính kiểu gì? Dù em gái chủ nhiệm phát bao nhiêu lĩnh bấy nhiêu thôi!” Vẻ mặt bà cụ Hứa chẳng gì.
Hứa Quốc Khánh một cái, chị dâu vẻ mặt tràn ngập chờ mong, bất chợt lắc đầu: “Nghĩ cái gì, gì mộng đó, nghĩ xem bọn con nên phát cho chị dâu bao nhiêu? Con cho , cho một nửa tiền cũng kết nhóm với chị , nếu chị lấy tiền như bọn em, mơ , tuyệt đối khả năng!”
“Có tiền , mời ai chẳng , cho dù mời tên nhóc kinh nghiệm gì thuyền, cũng hơn mời phụ nữ đúng ? Chị thể gì? Công việc dùng thể lực , nhóm lửa nấu ăn đơn giản như , dựa cái gì lấy tiền bọn con vất vả kiếm ?”
“Còn nữa, chị dâu là quả phụ. Bọn con đều nàng dâu, như . Cho dù trong nhà nàng dâu, nguyện ý ? Những mang phụ nữ lên thuyền lúc , là vợ chồng hoặc là vợ tiền bạc tính chồng, hiếm một chút, giải quyết một ngày ba bữa cơm.”
“Không , tuyệt đối , phụ nữ thể gì? Phiền phức!”
…
Hứa Quốc Khánh dứt khoát từ chối khiến Lưu Tú Hồng bất ngờ, nhưng càng khiến cô kinh hãi chính là thái độ của chú em.
Phụ nữ thể gì?
Đơn thuần chính là phiền phức?
Vân Mộng Hạ Vũ
Gương mặt Lưu Tú Hồng tái mét, cô đột nhiên ý thức , nếu đám khác trong đội ngư nghiệp cũng nghĩ như , cô biển bắt cá kiểu gì?
Không đợi Lưu Tú Hồng nghĩ biện pháp, chỉ thấy bà cụ Hứa giơ tay đánh mạnh lưng Hứa Quốc Khánh: “Sao hả? Dựa theo lời con , phụ nữ tác dụng gì ? Vậy con còn cưới vợ gì? Dứt khoát đừng cưới, dù đều là phiền phức!”
Hứa Quốc Khánh vỗ lưng lùi về hai bước mới vững , vẻ mặt bất đắc dĩ giải thích: “Mẹ, con ý đó, thực sự là… Con thế , cho dù là tên nhóc mười bảy mười tám tuổi, mới lên thuyền cũng là lấy tiền lương, sống khổ việc cực gì đó đều là tân thủ , còn giúp nấu cơm thái đồ ăn, thuyền chỉ bao một ngày ba bữa, lấy tiền xem biểu hiện. Nhanh thì nửa năm, chậm thì hai năm tiền lương cũng là bình thường.”