“Chị dâu, thanh niên nhà ai lên thuyền, đều là một công việc mệt khổ , ai lên học lái thuyền? Cho dù trong đội chúng , tung lưới bắt cá một đống, còn lái thuyền , hơn một nửa đều .”
Ý thức Hứa Quốc Khánh thể thực hiện xong, Lưu Tú Hồng tìm chị cả nhà cô, rể cả giúp đưa chủ ý. nhanh cô , rể cả cô sớm tập hợp đủ mười , bàn bạc đến lúc đó nhận thầu chiếc thuyền đánh cá lớn nhất, biển một chuyến thì ít nhất nửa tháng.
Vẻ mặt chị cả Lưu Soái Hồng áy náy : “Chuyện thực sự , đừng là em, ngay cả em họ ba của rể cả em cũng gọi . Mấy bọn họ, đều chọn những lão ngư dân thể chịu khổ chăm chỉ kỹ thuật. Chính vì chuyện, đám thích cũng đang ầm ĩ.”
…
Từ lúc đội nông nghiệp bắt đầu đếm ngược tiến hành giải tán, bên đội ngư nghiệp lục tục cũng truyền tới biện pháp cụ thể thử. Trong lúc , thái độ của mỗi nhà trong đội lập tức đổi, nhanh hình phân hóa hai cực.
Mượn cách của nhà chồng chị cả Lưu Tú Hồng, nhà họ Chu nhiều thích, mỗi nhà đều chỉ một đứa bé, hơn phân nửa nhà nhà đều ba . Cho dù bỏ qua con gái gả ngoài, vô thích tính cùng một chỗ, riêng họ hàng hơn mười hộ.
Thân thích càng nhiều, mỗi loại tình huống sẽ xảy .
Lưu Tú Hồng gả đến đội ngư nghiệp Đông Hải sáu năm, đối với trong đội, cho dù quen, ít nhất dù ít dù nhiều cũng đại khái. Em họ ba mà chị cả cô , cô cũng .
Vân Mộng Hạ Vũ
Nói đúng là xui xẻo, khi còn nhỏ, sửa lưới đánh cá ở bãi phơi cá, ở bên cạnh chơi. Chưa từng nghĩ tới dây nylon dệt lưới trói chặt cẳng chân, lúc còn quá nhỏ, với , cứ thế để cả buổi chiều. Đến khi thu lưới đánh cá , cố gắng kéo chân khỏi lưới, khiến chân vặn tới gãy xương. Khi đó trình độ chữa bệnh quá kém, trực tiếp khiến khi lớn lên hai chân dài ngắn khác , thành què tiếng.
Trái đội ngư nghiệp chiếu cố , sắp xếp công việc trong xưởng đóng tàu bờ, mỗi tháng lấy tiền lương và phiếu lương thực, tuy chia hoa hồng cuối năm, nhưng chuyện biện pháp, gì thể sống tiếp .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-dan-theo-ba-nhoc-con-muu-sinh-lam-giau/chuong-64.html.]
Người nào thể ngờ tới đội ngư nghiệp giải tán là giải tán? Cho dù vẫn cần xưởng đóng tàu tu sửa, nhưng kỹ thuật, thuần túy là qua ngày mà thôi. Vừa chồng Lưu Soái Hồng triệu tập em cùng nhận thầu thuyền, nhanh chóng tìm tới cửa, đương nhiên kết quả cần cũng .
“Trước đây ăn cơm nhà nước, cùng biển, lấy tiền lương và phiếu lương thực như , tuy cuối năm chia hoa hồng chút khác biệt, nhưng tính là lớn. Sau thì khác, đám tay nghề bọn họ tụ tập , cái gì mà để kém lên thuyền. Còn nếu trong nhà con cháu cần lên thuyền học chút bản lĩnh, cũng , chuyện khác thì đừng hy vọng.”
Lưu Soái Hồng thở dài một , cho em gái chuyện cô ngóng .
Thực đạo lý đơn giản, nào cũng chịu thiệt. Trước đây là việc ở đội ngư nghiệp, đại đội trưởng phân chia nhân thủ. Trước mắt đội ngư nghiệp giải tán, đương nhiên nên suy xét cho . Có một quy củ lúc , nhưng sớm , chỉ cần đều tuân thủ, tới nào chịu thiệt nào chiếm tiện nghi.
như …
“Chị cả, chẳng thuyền còn đều là đám nhóc ít tuổi ?” Lưu Tú Hồng vô cùng kinh ngạc, cô ngờ tới rể cả sẽ như , mà chuyện lúc từng bên chú em.
“Ừm, chính là như . Chị cũng thấy chuyện lắm, nhưng chuyện chị thực sự tiện , ngay cả rể cả em cũng là theo chân bọn họ thương lượng định .”
Lưu Tú Hồng trầm mặc, chần chừ một lát, cô vẫn tạm biệt với chị cả, đến bên nhà cũ một chuyến.
Bên nhà cũ, đây Lưu Tú Hồng là một hai tháng đều qua xem, mấy ngày gần đây cô một ngày chạy tới ba chuyến. Chú em Hứa Quốc Khánh đều bất đắc dĩ, thấy cô tiến đợi cô mở miệng, giành : “Chị dâu chị tha cho em , đội ngư nghiệp giải tán xong sẽ chương trình gì, bây giờ còn tính toán gì ?”
“Chưa tính toán?” Lưu Tú Hồng thấy chú em dáng vẻ gì, lập tức cau mày, vội vàng tin tức cô .
Hứa Quốc Khánh sợ ngây .