Như tính cha Lưu, hai em nhà họ Lưu, còn con trai cả của cả nhà họ Lưu, đều xem như chủ lực. Đến lúc đó dẫn theo hai tân thủ nhà , bốn chủ lực mang theo hai tên đầy tớ, cũng lăn qua lăn .
nhà họ Lưu từ chối tiếp nhận Lưu Tú Hồng.
“Tú Hồng , đây là vấn đề tiền bạc, là… Haizz, con thể ngốc như ? Cứ thủ tiết cả đời? Mẹ cho con, là nhẫn tâm như , lên thuyền đánh cá là chuyện thể, cho dù cha và trai con đồng ý, cũng đồng ý. Đồng ý với con, mới là hại con!”
Lưu Tú Hồng cô chảy nước mắt, trong lòng cũng chua xót.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nuôi con mới công ơn cha , cô nỡ cô ở nhà họ Hứa chịu khổ, giống như cô nỡ bỏ hai đứa bé.
“Mẹ, xin , coi như từng sinh đứa con bất hiếu .” Lưu Tú Hồng đành lòng dáng vẻ tan nát cõi lòng rơi lệ, cuối cùng vẫn tàn nhẫn rời khỏi nhà đẻ.
Chú em nhà chồng bản khó bảo , chắc chắn trông cậy .
Bên nhà đẻ càng hi vọng cô vất vả như . Thử nghĩ mà xem, ngay cả lão ngư dân ban đầu xương cốt mạnh mẽ như cha cô, việc lâu thuyền, còn khiến cơ thể huống chi là cô?
Hai bên đều , bên rể cả cô cũng tuyệt vọng, cô tưởng tượng ai thể chấp nhận cô.
Có câu chú em cô đúng, cô là tân thủ, là tân thủ từ đầu tới đuôi. Không kỹ thuật thì thôi, ngay cả sức lực đều , dựa cái gì cho cô nhóm? Thuần túy giúp đỡ nghèo ?
Trên đường trở về, cô gặp đám đại đội trưởng từ công xã họp trở về, nhưng mà đám giống như chú ý tới cô, chỉ lầm lũi lớn tiếng thảo luận.
“Dựa cái gì bảo đội ngư nghiệp chúng xung phong? Hóa chúng mẫu cho bọn họ ư? Để chúng rẽ lối, cho đám đội ngư nghiệp theo phía nhặt tiện nghi ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-dan-theo-ba-nhoc-con-muu-sinh-lam-giau/chuong-66.html.]
“Đó là vì đội ngư nghiệp chúng đạt hiệu quả và lợi ích ! Hàng năm đều là đội ngư nghiệp tiên tiến, đây là bình luận suông.”
“Cần tiên mà , kế tiếp nên gì? Năm nay suôn sẻ ? Hơn nữa chuyện đều suôn sẻ, chúng ở bờ giúp chuyện nhận thầu ư? Hay là mặc kệ mớ hỗn độn , trực tiếp biển bắt cá ?”
“ , thể bảo chúng ở bờ việc, đó cho chúng tiền lương và phiếu lương thực đúng ? Chỉ riêng chuyện còn đỡ, nếu chúng nhanh một chút, đầu thuyền đánh cá đều nhận thầu mất?”
“Đại đội trưởng gì , xem chuyện nên bây giờ?”
…
Hàn Viễn Chinh cau mày.
Trong cuộc họp , cán bộ công xã tỏ ý đội ngư nghiệp Đông Hải thành tích trong những năm qua xung phong, tác dụng mẫu cho các đội ngư nghiệp khác. Đương nhiên vẫn ưu đãi, chỉ điều chỗ là cho cả đội ngư nghiệp, e rằng đám cán bộ như bọn họ nhất định chịu thiệt.
Lý do đơn giản, thành điểm mẫu của cả công xã, cần lập tức sắp xếp xuống, thuyết phục đội viên bắt đầu nhận thầu thuyền đánh cá. Đến mức trái còn gì, nhưng tưởng tượng cũng , trong tình huống thông thường, đều quyết định nhận thầu, chắc chắn sẽ chọn .
Đợi từng chiếc thuyền đánh cá đều nhận thầu , tất cả cán bộ của đội ngư nghiệp phụ trách phối hợp công tác bây giờ? Không khả năng , bọn họ cùng nhận thầu với những khác , đó biển, đợi ở bờ chủ trì công tác.
Đương nhiên còn một khả năng, chính là mấy nhà thích liên hợp , trái như thể bảo các thích để ghế trống cho . loại tình huống đúng dịp , đánh giá khó mà xuất hiện.
Thấy mấy đều đợi quyết định của , cuối cùng Hàn Viễn Chinh cũng mở miệng: “Phía sắp xếp xuống nhiệm vụ, chúng cần theo. Thực sự , lấy mấy chiếc thuyền đánh cá nhỏ , xem thể bàn bạc đổi thuyền với những khác .”
Đây cũng miễn cưỡng xem như một phương pháp, tiền đề là bản đủ cường đại.
Lão ngư dân kỹ thuật vĩnh viễn lo tìm việc, nhưng trong đám cán bộ của đội ngư nghiệp, chắc lấy kỹ thuật, mấy đều là học sinh cấp 3 lúc phía phân chia xuống, bình thường theo thuyền đánh cá biển, rảnh rỗi sẽ giúp tính công điểm, phân chia tiền hoa hồng cuối năm…