Ta Dẫn Theo Ba Nhóc Con Mưu Sinh Làm Giàu - Chương 75

Cập nhật lúc: 2025-08-26 23:02:43
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Kiệt Kiệt con ở trong nhà chơi, nấu cơm cho con, ?” Lưu Tú Hồng để bé ngoan ngoãn ở trong nhà, sợ bé tới bếp dễ dàng thương. Nếu là đây, cho bé một cái ghế là , mà lúc thể lảo đảo tới bên cạnh, quả thật chút .

Cho dù dặn dò, nhưng thực Kiệt Kiệt cũng hiểu lắm, mới đầu sẽ ở yên trong nhà, nhưng lâu sẽ bước chân ngắn . May mà Hào Hào xách theo một rổ hải sản trở về, giao đồ cho xong, bé ôm Kiệt Kiệt trở buồng trong.

Lưu Tú Hồng than thở chuẩn cơm tối.

Vân Mộng Hạ Vũ

Cho dù ai nhắc nhở, cô cũng hiểu rõ quá xem nhẹ đứa bé.

Nhớ tới mấy năm , con trai cả mới sinh , cô tâm ý tập trung đứa bé, cho dù là ăn uống rửa mặt, đều là cô tỉ mỉ chuẩn thành. Đợi khi Hào Hào một tuổi, cô bắt đầu ngại phiền phức dạy chuyện, đỡ đường, lớn hơn chút còn cùng bé đến bên bãi bùn chơi đùa, nhặt vỏ sò về rửa đồ chơi cho đứa bé.

khi đến con trai út, đương nhiên là một năm đầu để tâm. mà từ lúc chồng cô xảy tai nạn biển, gánh nặng cuộc sống lập tức đặt hết lên cô, còn chia chút tâm lực câu thông với nhà chồng. Rất dễ dàng gì chuyện mới thuận lợi, đụng chuyện đội ngư nghiệp giải tán.

Không lâu , cô càng sớm về trễ biển bắt cá, cho dù cô yên tâm chồng, nhưng vẫn đau lòng đứa bé.

Không riêng gì bên con trai út, ngay cả con trai cả cô cũng nghĩ biện pháp chuyện, sợ bé đến lúc đó tìm thấy sẽ rống. Lưu Tú Hồng cảm thấy cần chích ngừa chuyện .

Đợi khi ăn cơm, Lưu Tú Hồng đút cơm cho con trai út, với con trai cả: “Hào Hào, khả năng mấy ngày nữa biển bắt cá với đám đại đội trưởng, cần buổi tối mới thể trở về.”

Hào Hào mới nửa câu đầu, lập tức kinh ngạc ngẩng đầu hỏi: “Ra biển bắt cá?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-dan-theo-ba-nhoc-con-muu-sinh-lam-giau/chuong-75.html.]

, bắt cá đổi tiền nuôi hai bọn con.” Lưu Tú Hồng dừng một lát, giọng càng lúc càng chậm: “Hào Hào con là trai, đến lúc đó trông em trai giúp ? Con yên tâm, mỗi tối nhất định sẽ trở về.”

Hào Hào trợn tròn mắt Lưu Tú Hồng, giống như đang cố gắng suy nghĩ ý trong lời . Rất lâu , bé mới mang theo chần chừ gật đầu: “Mặt trời xuống núi chắc chắn sẽ trở về ?”

Lẽ trong ngày thường Hào Hào cũng là mỗi sáng tinh mơ sẽ chạy ngoài chơi, thường xuyên tới lúc ăn cơm vẫn là Lưu Tú Hồng ở ngoài gọi bé về nhà ăn. vấn đề ở chỗ, Hào Hào tự chạy chơi cũng , nhặt một ít cua, mò chút tôm cá đều là chủ ý của bé, đang ở nhà đợi, chuyện và Lưu Tú Hồng chủ động rời khác .

Lưu Tú Hồng lau khóe miệng giúp Kiệt Kiệt, lập tức gật đầu vô cùng chắc chắn: “Đó là đương nhiên, chúng sẽ cùng ăn sáng và ăn tối. Đến lúc đó con và Kiệt Kiệt ăn cơm trưa ở bên nhà bà nội, ?”

Hào Hào vẻ tình nguyện lắm, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu: “Được ạ.”

“Thực ngoan, đợi bắt cá to cho hai em con ăn.”

Nhìn biểu cảm của Hào Hào, nếu lựa chọn mà , bé thà rằng ăn cá to. cuối cùng gì, chỉ cúi đầu ăn đồ ăn trong bát.

Bình tĩnh mà xem xét, bà cụ Hứa là bà nội, đối với hai cháu nội thực sự thể chê. cho dù thế nào, bọn nhỏ đều thiết với hơn. Hơn nữa tình huống của Hào Hào đặc biệt, cho đến bây giờ bé vẫn là xế chiều mỗi ngày chạy tới bãi bùn, cho dù cho cha mất, nhưng bé vẫn ôm một chút hy vọng gần như vô vọng, ngóng trông cha thể trở về.

Đã cha, như Lưu Tú Hồng thực sự quá quan trọng đối với bé. Cậu bé rời , nhưng ở một phương diện khác cục cưng ngoan, đủ vất vả, lo lắng nữa.

Ngày hôm đó qua , rõ ràng là Hào Hào thích chạy ngoài nữa. Cậu bé thà rằng ở trong nhà, em trai siêu vẹo khắp nơi trong phòng, khi cẩn thận ngã xuống bé còn thể tiến lên đỡ dậy. Chỉ điều ngừng thở dài trong lòng, cảm thấy đứa em trai ngốc.

Đâu ai đường vẫn luôn ngã sấp xuống như ? Hơn nữa ai đụng bé…

Loading...