Hàn Viễn Chinh ở đầu thuyền cuối cùng cũng động tĩnh, nhưng mà chỉ xoay , liếc mắt em trai ngu ngốc một cái, nhắc nhở: “Chúng chỉ xách mấy cân gạo lên, nếu đến giữa trưa em đều bắt cá, chỉ khả năng ăn cơm trắng đồ ăn .”
Hàn Viễn Dương: …
Vân Mộng Hạ Vũ
Cho nên chân tướng ba biển chính là, một gánh vác tất cả áp lực ?
Cho dù Hàn Viễn Dương nếu thực sự gặp vấn đề gì, trai chắc chắn sẽ bàng quan , nhưng mắt nghĩ tới, lập tức vô cùng giận dữ.
Đợi thuyền lái một xong, Hàn Viễn Dương quyết định thử thăm dò tung một lưới . Anh vốn định nhân lúc Lưu Tú Hồng bận việc trong khoang thuyền, lặng lẽ thử một , kết quả đúng dịp như , mới định tung lưới, Lưu Tú Hồng từ trong khoang thuyền .
Không ảo giác của , hình như khi Lưu Tú Hồng từ trong khoang thuyền ngoài, Hàn Viễn Dương mơ hồ thấy trai một tiếng, nhưng đợi , trai khôi phục dáng vẻ nghiêm túc đắn ngày xưa.
Tên khốn nạn !
“Muốn tung lưới ?” Thực đúng dịp như , khi Lưu Tú Hồng thấy kim đồng hồ của la bàn phương hướng cuốn lịch dừng ở chỗ ánh sáng đại biểu cho bầy cá, lúc mới vội vàng .
Thấy Hàn Viễn Dương đang chuẩn tung lưới, cô cảm thấy hổ là ngay cả lão luyện trong đội đều khen ngợi là tài ba, dựa trực giác đều thể phỏng đoán kề bên bầy cá, giống cô dựa la bàn để tìm kiếm.
“ , em nghĩ bên lẽ bầy cá.” Trong lòng Hàn Viễn Dương lệ rơi đầy mặt, cái rắm! Anh chỉ tung một lưới thử thời vận mà thôi! Trên thuyền đánh cá rách nát , thiết tiên tiến gì đều , bộ đều dựa kinh nghiệm, gặp quỷ mới kinh nghiệm bắt cá gần biển!
đến mức , thể lùi bước, chỉ thể bước từng bước một, trong lòng còn ôm chút hi vọng, cảm thấy nhận thầu con thuyền xong biển, cho dù Hải Long Vương nể mặt, trai thể thực sự khoanh tay đúng ?
Nghĩ như , hạ quyết tâm, chuẩn tung lưới.
“Có thử bên một chút ?” Lưu Tú Hồng động tác của , liếc la bàn phương hướng cuốn lịch, nhịn mở miệng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-dan-theo-ba-nhoc-con-muu-sinh-lam-giau/chuong-78.html.]
Hàn Viễn Dương thoáng qua chỗ chuẩn tung lưới, chỗ Lưu Tú Hồng chỉ, nghĩ thầm dù là tìm vận may, tung lưới bên đó khác gì ? Oán thầm thì oán thầm, vẫn lời đổi chỗ, dù theo ý gì khác biệt.
Chẳng qua chỉ đổi vị trí, tuy chỉ thêm mấy bước, nhưng chính vì như , thấy biểu cảm mà như của trai, lập tức nổi giận: “Anh cho kỹ, em nhất định thể thu hoạch mẻ lớn!”
“Vậy hai chúng đánh cược một keo ?”
“Anh xem đánh cược thế nào?”
“Anh cá một lưới của em bắt mười con cá. Nếu thắng, thu hoạch hôm nay và nàng dâu của Quốc Cường mỗi một nửa. Nếu em thắng, em và cô mỗi một nửa.”
“Đánh cược thì đánh cược! Ai sợ ai!”
Hàn Viễn Dương là tâm tư đơn thuần, hàm nghĩa ẩn giấu phía những lời của trai . Lưu Tú Hồng , cô lập tức hiểu rõ đây là đại đội trưởng thiên vị cô, lẽ là cảm thấy ngày đầu tiên biển, bản cũng lâu loại thuyền đánh cá nhỏ , lo lắng thu hoạch nhiều, ba chia cũng mấy đồng.
Lưu Tú Hồng đang suy nghĩ thế nào bác bỏ tiền đặt cược , thì Hàn Viễn Dương lải nhải: “Chị dâu Hứa đánh cược ? Nếu chị thua, cơm trưa hôm nay do chị , nếu bọn em thua…”
“Chị cá là em tung một lưới , thể bắt hai ba trăm con cá.” Liếc la bàn một cái, Lưu Tú Hồng thuận miệng .
Vị trí của bọn họ hiện giờ bên cạnh đều chi chít điểm nhỏ màu vàng, nếu một điểm vàng đại biểu cho một con cá, chỉ sợ một lưới ném xuống chỉ nhiều như . Đương nhiên vì thuyền đánh cá nhỏ, lưới của bọn họ to, tính cả những con chạy thoát, cô cảm thấy vẫn thể hai ba trăm con.
Hàn Viễn Dương: …
Ồ… Chị coi trọng em quá.
Hàn Viễn Chinh: …
Đây là quyết tâm ôm việc cơm trưa ?