Anh chỉ phía đông bến tàu, đó là chợ nhỏ tự phát hình thành, đồ bán đều bình thường, phần lớn là cái ăn cho nhà , hoặc vật dụng hàng ngày. vì thôn Tiểu Ngư bọn họ ngay cả quầy bán đồ lẻ cũng , thể thuận đường mua mấy thứ về trái .
“Cầm lấy.” Hàn Viễn Chinh đưa cho em trai ngu ngốc một đồng, nghĩ một lát rút năm đồng đưa cho Lưu Tú Hồng cũng đang rời thuyền: “Cầm lấy , lát nữa sẽ tính cẩn thận .”
Lưu Tú Hồng tiện đẩy tới đẩy lui với Hàn Viễn Chinh mặt ngoài, cầm lấy , nghĩ cứ cầm lấy , tí nữa chia sẽ trừ. Lại Hàn Viễn Dương thúc giục, cô vội vàng theo.
Lão ngư đầu mới dặn dò thuộc hạ đưa cá thấy cảnh , ha ha: “Lúc còn đính hôn cuối năm mới kết hôn, lúc cưới nàng dâu hả? Được lắm, dù dân chúng như chúng nhiều như gì, vợ con mới là chân ái! Kẹo cưới ? Sao cho mấy cái kẹo cưới?”
“Nói linh tinh gì thế! Cô là trong đội chúng .”
“Cưới vợ đương nhiên tìm hiểu rõ, còn dâu còn là cháu ngoại nhà hàng xóm bên cạnh nhà đấy, là gì?”
“ cô nàng dâu của !”
“Vậy tên nhóc Viễn Dương gọi là chị dâu, gọi thiết như ?” Lão ngư đầu tin, khi suy nghĩ một lát mới hiểu : “Có chỉ tiệc đính hôn, việc vui ? Không , dù cách năm mới lâu, chuyện là chuyện sớm muộn thôi!”
“Còn giới thiệu nguồn cung cấp cho ông nữa ? Hửm? Nghĩ kỹ hãy !”
“Được , đại ca Hàn, đội trưởng Hàn, do định đoạt hết!” Lão ngư đầu lưng thầm một câu: “Xấu hổ cái gì, tên nhóc da mặt thật mỏng, chậc chậc.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-dan-theo-ba-nhoc-con-muu-sinh-lam-giau/chuong-84.html.]
…
Lưu Tú Hồng cuộc đối thoại giữa lão ngư đầu và Hàn Viễn Chinh. Lúc cô theo Hàn Viễn Dương đến phía đông bến tàu thuyền đánh cá.
Hàn Viễn Dương thuận miệng giới thiệu tình hình nơi : “Bến tàu , sớm đây khác gì đội ngư nghiệp chúng , chỉ là một vùng bãi bùn, đặc biệt bất tiện. Thuyền đánh cá nhỏ như chúng trái vẫn thông qua, thuyền lớn một chút thì phép tới, chỉ thể thuyền tam bản nhỏ, dùng sức , đặc biệt lao lực. Khoảng năm sáu năm , cải cách mở cửa, bên thị trấn chiêu mộ lượng lớn lao công, hao phí sức lực lớn mới sửa sang bến tàu. Không tên, cũng vì tương đối nhiều thuyền đánh cá lui tới, cho nên đặt biệt hiệu là bến tàu thuyền đánh cá, dần dần gọi quen.”
Thực là bến tàu thuyền đánh cá, trong những con thuyền lui tới vẫn một thuyền buôn, chính là thuyền buôn nhỏ tư nhân thường đến thôn Tiểu Ngư bán vật dụng hàng ngày. Loại thuyền thỉnh thoảng cũng sẽ nhận công việc chở , thu phí coi như rẻ, lớn hai xu, trẻ con thu phí, tương đối ưu ái.
Chủ yếu là đầu năm nay thuyền vận chuyển hành khách chân chính, bây giờ còn đỡ, các đội ngư nghiệp đều thuyền con của , cũng thuyền buôn lui tới, xem như thuận tiện hơn.
Nếu là đây, cửa còn hỏi thăm, hoặc là vận may đúng lúc gặp thuyền đánh cá, hoặc là kiên nhẫn đợi mười ngày nửa tháng, mới đáp thuyền. Nếu việc gấp còn đỡ, thực sự gặp chuyện quan trọng gì đó, đều thể khiến sốt ruột tới chết.
Hàn Viễn Dương một lát, hai tới phía đông bến tàu.
Vân Mộng Hạ Vũ
Phía đông vốn là vùng đất tương đối bằng phẳng, vì bến tàu nhiều thuyền đánh cá tới hơn, tiểu thương bán hàng rong cũng nhiều hơn, ngay cả thôn dân gần đó cũng đẩy rau dưa nhà tới bán, thỉnh thoảng còn thấy các loại gia cầm. Dù cũng là ngoại thành vùng thị trấn, cách huyện thành cũng tính đặc biệt xa, nếu xe đạp mà , chỉ mất nửa tiếng.
Chính vì như , bên càng ngày càng náo loạn. Bình thường thì thôi, nếu gặp ngày nghỉ, lúc nào cũng thấy thành phố xe đạp tới mua đồ. Những đó đều thích treo cái sọt, rổ to ở phía xe đạp, như thể một mua nhiều nguyên liệu nấu ăn, gà vịt cá rau quả đều mua, là loại khách hàng bên bán hàng rong bày quầy thích nhất.
Nói , đây là đầu tiên Lưu Tú Hồng tới nơi náo nhiệt như . Khi cô nhỏ tuổi từng theo cha Lưu biển, nhưng khi đó còn cải cách mở , đầu cơ tích trữ là tội lớn, ai dám trắng trợn bày đồ bán như .
Càng về cải cách mở , cô kết hôn, xa nhất cũng là đến điểm mua bán của công xã mua chút đồ, thời gian đến trong huyện.